Đọc: Lu-ca 10:30-37

Hãy đi, làm theo như vậy. (câu 37)

Mary rất thích những buổi họp nhóm trong nhà thờ vào giữa tuần khi cô và vài người bạn tập hợp để cầu nguyện, thờ phượng, và thảo luận về bài giảng tuần trước. Tuần này, họ nói về sự khác biệt giữa việc “đi” nhà thờ và việc “trở thành” tín đồ trong thế giới đầy khổ đau. Cô đang mong được gặp các bạn và có một cuộc thảo luận sôi nổi.

Khi cô lấy chìa khóa xe của mình, chuông cửa reo lên. “Tôi xin lỗi đã làm phiền cô,” tiếng chị Sue hàng xóm của cô. “Sáng nay cô có bận gì không?” Mary định nói cô sắp đi ra ngoài thì Sue tiếp tục: “Tôi phải mang xe đến tiệm sửa. Thường tôi đi bộ hay đạp xe về, nhưng lưng tôi đang đau và không thể làm gì được lúc này.” Mary lưỡng lự chốc lát và rồi cô mỉm cười. “Tất nhiên rồi”, cô đáp.
Mary chỉ biết mặt hàng xóm của mình. Nhưng khi cô lái xe chở chị ấy về, cô được biết chồng của Sue đang phải chiến đấu với căn bệnh tâm thần và nỗi vất vả mà người chăm lo phải trải qua. Cô lắng nghe, thông cảm, và hứa sẽ cầu nguyện cho chị. Cô đề nghị giúp đỡ bằng mọi cách có thể.

Mary đã không đến nhà thờ sáng nọ để nói về việc chia sẻ đức tin. Thay vào đó, cô mang chút tình thương của Chúa Giê-xu đến với hàng xóm của mình, người đang trong thời khắc hiểm nghèo.

Lạy Chúa, xin giúp con lúc nào cũng sẵn sàng để làm đôi tay và đôi chân của những người có cần.

Đức tin được chứng kiến qua hành động của chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày