Đọc: Giăng 12:42-50

Ta là ánh sáng đã đến thế gian, để người nào tin Ta thì không còn ở trong bóng tối. c.46

Trong một chuyến đi Peru, tôi có tham quan một trong số nhiều hang động được tìm thấy trên khắp đất nước có địa hình núi non này. Hướng dẫn viên du lịch cho biết hang động này đã được thăm dò đến độ sâu 9 dặm và thậm chí còn sâu hơn nữa. Chúng tôi ngắm những con dơi huyền bí, những con chim ăn đêm và những dãy đá có hình dáng thú vị. Nhưng chẳng mấy chốc, bóng tối trong hang trở nên đáng sợ – gần như ngạt thở. Thật dễ chịu khi chúng tôi quay trở lại mặt đất với ánh sáng ban ngày.

Kinh nghiệm đó là sự nhắc nhở mạnh mẽ về cái cách bóng tối có thể trấn áp chúng ta và chúng ta cần ánh sáng nhiều thế nào. Chúng ta sống trong một thế giới tối tăm bởi tội lỗi –một thế giới quay lưng với Đấng Tạo Hóa của mình. Và chúng ta cần Ánh Sáng. Chúa Giê xu, Đấng đã đến để phục hồi tất cả tạo vật – gồm cả con người – trở về với vị trí được đặt để hướng đến chính Ngài là “Ánh sáng” (Giăng 8:12). “Ta là ánh sáng đã đến thế gian, để người nào tin Ta thì không còn ở trong bóng tối” (12:46)

Trong Ngài, chúng ta không chỉ có ánh sáng cứu rỗi mà còn có ánh sáng duy nhất mà nhờ đó chúng ta có thể tìm thấy đường lối của mình – đường lối của Ngài – xuyên qua thế giới thuộc linh tối tăm của chúng ta.

Bạn nhìn thấy ánh sáng Chúa được bày tỏ trong thế giới xa ngã của chúng ta như thế nào? Bạn chia sẻ ánh sáng của Ngài bằng cách nào? Hãy cho chúng biết câu trả lời của bạn tại trang www.odb.org

Khi chúng ta bước đi trong Ánh Sáng, chúng ta sẽ không vấp ngã trong bóng tối.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày