Read: Giăng 4:9-14, 27-29
Người phụ nữ bỏ vò nước của mình lại và đi vào thành, nói với mọi người rằng: “Hãy đến xem một người đã nói đúng hết tất cả những gì tôi đã làm. Đó không phải là Đấng Christ sao?” – Giăng 4:28-29
Năm trước sau khi cậu con trai đang tuổi thiếu niên của tôi lấy bằng lái xe và bắt đầu mang ví tiền theo, chúng tôi đã nhận nhiều cuộc gọi từ những người nhặt được chúng ở đâu đó. Chúng tôi đã nhắc nhở cháu phải cẩn thận hơn không được bỏ quên đồ.
Tuy nhiên, bỏ quên đồ không phải lúc nào cũng xấu. Trong Giăng 4, chúng ta gặp một người đàn bà đến giếng lấy nước. Nhưng sau khi gặp Chúa Giê-xu vào hôm đó, mục đích sống của cô đột ngột thay đổi. Bỏ lại vò nước, cô hối hả quay về thành nói với mọi người điều Chúa Giê-xu đã phán với cô (4:28-29). Thậm chí nhu cầu tự nhiên là cần nước lại không quan trọng bằng việc làm chứng cho người khác về Người cô vừa gặp.
Phi-e-ơ và Anh-rê cũng hành hộng như vậy khi Chúa Giê-xu kêu gọi. Họ bỏ lại lưới chài (cách kiếm sống) mà theo Chúa (Mat. 4:18-20). Và Gia-cơ cùng Giăng bỏ cả lưới, thuyền, thậm chí là cha già khi Chúa Giê-xu kêu gọi họ (4:21-22).
Đời sống mới đi theo Chúa Giê-xu Christ có ý nghĩa khi chúng ta bỏ lại đằng sau nhiều thứ, cả những điều không đem lại sự thỏa lòng lâu dài. Những gì chúng ta đã từng ước ao không thể ví sánh với đời sống mới và “nước hằng sống” mà Chúa Giê-xu ban tặng.
Chỉ Ngài mới thỏa ước mong
Không ai thỏa mãn tấm lòng của con
Tình yêu, sự sống vẹn toàn
Tìm được trong Christ, Đấng con tôn thờ.
Đấng Christ bày tỏ tình yêu bằng cách chết thế cho chúng ta; và chúng ta bày tỏ tình yêu của mình bằng cách sống cho Ngài.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày