Đọc: Ma-thi-ơ 10:26-32

Đừng sợ những kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn. — Ma-thi-ơ 10:28

Sinh ra trong cảnh nô lệ và bị đối xử tệ khi còn nhỏ, Harriet Tubman (1822-1913) đã tìm được tia hy vọng qua các câu chuyện Kinh Thánh mẹ cô kể. Câu chuyện về sự giải thoát Y-sơ-ra-ên khỏi ách nô lệ dưới Pha-ra-ôn cho cô thấy một Đức Chúa Trời mong muốn tự do cho dân Ngài.

Harriet tìm được tự do khi ra khỏi biên giới bang Maryland và khỏi ách nô lệ. Tuy nhiên, cô không thể thoả lòng khi biết nhiều người vẫn đang kẹt trong cảnh nô lệ. Vì vậy cô đã lãnh đạo hơn một tá nhiệm vụ giải cứu để giải phóng những người còn trong cảnh nô lệ, gạt bỏ nguy hiểm cá nhân. “Tôi chỉ có thể chết một lần,” cô nói.

Harriet hiểu lẽ thật của lời tuyên bố: “Đừng sợ những kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn” (Mat. 10:28). Chúa Giê-xu đã phán những lời này khi Ngài cử các môn đồ đi làm nhiệm vụ đầu tiên. Chúa biết họ sẽ đối mặt với hiểm nguy, và không phải ai cũng đón tiếp họ nồng hậu. Vậy vì sao lại đặt các môn đồ vào nguy hiểm? Câu trả lời được tìm thấy trong đoạn trước. “Khi thấy những đoàn người đông đảo, Ngài động lòng thương xót vì họ khốn cùng và tan lạc như chiên không có người chăn” (9:36).

Khi Harriet Tubman không thể quên những người còn kẹt trong cảnh nô lệ, cô cho ta thấy chân dung của Đấng Christ, Đấng không quên chúng ta khi chúng ta còn kẹt trong tội lỗi mình. Tấm gương dũng cảm của cô truyền cảm hứng cho chúng ta nhớ đến những người vẫn không có hy vọng trên thế giới.

Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho chúng con tìm được sự bình an và mục đích trong Chúa, và chia sẻ về Ngài với những người khác.

Sự tự do thật được tìm thấy qua sự nhận biết và hầu việc Đấng Christ.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày