Đọc: Ha-ba-cúc 1:1-11
Đức Giê-hô-va phán: “Ý tưởng Ta không phải là ý tưởng các ngươi. Đường lối các ngươi chẳng phải là đường lối Ta.” Ê-sai 55:8
Vì sao tài xế say rượu thoát khỏi tai nạn không thương tích trong khi nạn nhân là người tỉnh táo bị thương nặng? Vì sao người xấu lại giàu có còn người tốt phải khốn khổ? Bạn có hay bức xúc trước những điều đang diễn ra trong cuộc sống đến nỗi phải kêu lớn: “Chúa không quan tâm sao?”
Ha-ba-cúc vật lộn với cùng một câu hỏi trước tình cảnh đau buồn ở Giu-đa, nơi tội ác và bất công đang tràn lan (Ha. 1:1-4). Sự bối rối khiến ông đến hỏi Chúa khi nào Ngài sẽ giải quyết thực trạng này. Câu trả lời của Đức Chúa Trời lại khá khó hiểu.
Chúa phán Ngài sẽ sử dụng người Canh-đê để sửa trị dân Giu-đa. Ngườn Canh-đê vốn khét tiếng tàn ác (c7). Chúng kéo đến cách hung bạo (c.9) và chẳng thờ phượng thần nào khác ngoài sức mạnh quân sự của mình và tà thần (c10-11). Những lúc không thể hiểu đường lối của Chúa, chúng ta cần tin cậy nơi bản chất không đổi dời của Ngài.
Đó chính xác là những gì Ha-ba-cúc đã làm. Ông tin rằng Đức Chúa Trời là Đấng công bình, nhân từ và chân thật (Thi. 89:14). Trong quá trình này, ông học được cách nhìn vào nghịch cảnh thông qua bản tính của Đức Chúa Trời thay vì phải nhìn vào Chúa từ trong nghịch cảnh. Ông kết luận: “Chúa Giê-hô-va là sức mạnh của con. Ngài làm cho chân con giống như chân hươu. Giúp con bước đi trên các đỉnh cao” (Ha. 3:19).
Lạy Chúa, thật dễ dàng khi để hoàn cảnh thay đổi cách con hiểu về Ngài. Xin giúp con nhớ rằng Ngài là tốt lành và thành tín, mặc dù con không thể nhìn thấy tất cả mọi thứ và có thể không hiểu cách Ngài đang hành động.
Hoàn cảnh của chúng ta có thể trở nên rất khác từ cách nhìn của Đức Chúa Trời.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày