Đọc: Thi Thiên 100

Anh em là…dân thuộc riêng về Đức Chúa Trời, để anh em rao truyền công đức vĩ đại của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đưa vào vùng ánh sáng kì diệu của Ngài. 1 Phi-e-rơ 2:9

Trong cuốn tự truyện của mình, Corrie ten Boom mô tả thời gian khủng khiếp khi bà và em gái Betsie của bà ở trại tập trung của Đức Quốc xã đầu những năm 1940. Trong một lần kiểm tra, họ bị buộc phải cởi bỏ hết quần áo. Corrie đứng trong hàng cảm thấy thật nhơ nhuốc và bị bỏ rơi. Bỗng bà nhớ đến Chúa Giê-xu thân trần treo trên thập giá. Hết lòng kinh ngạc cùng sự tôn kính, Corrie thì thầm với em gái của mình: “Betsie, họ cũng đã lột bỏ quần áo của Chúa”. Betsie thở hổn hển và nói: “Ôi, Corrie ơi,… và em chưa bao giờ cảm ơn Ngài”.

Chúng ta thật dễ sống vô ơn trong một thế giới đầy những rắc rối, tranh chiến và muộn phiền. Ngày nào chúng ta cũng tìm thấy nhiều lý do để phàn nàn. Thi Thiên 100 khuyên người thuộc về Chúa hãy vui mừng, hân hoan và biết ơn vì “chính Ngài đã dựng nên chúng ta, chúng ta thuộc về Ngài; chúng ta là dân của Ngài, là bầy chiên của đồng cỏ Ngài” (c.3). Khi chúng ta nhớ mình là ai, chúng ta có thể đáp ứng bằng sự tạ ơn. Ngay cả trong những lúc tồi tệ nhất, chúng ta cũng có thể nhớ đến tình yêu và sự hy sinh của Đấng Christ dành cho chúng ta.

Đừng để sự tàn bạo của thế gian lấy mất lòng biết ơn của bạn. Hãy nhớ rằng bạn là con cái Đức Chúa Trời và Ngài bày tỏ cho bạn sự nhân từ và thương xót qua công việc của Ngài trên cây gỗ.

Chúa ơi, con tạ ơn Ngài bởi những lúc lòng con trở nên nguội lạnh là lúc con nhớ rằng con thuộc về Ngài và Ngài thuộc về con, con lại được khích lệ lần nữa. Cảm tạ Ngài bởi tình yêu, sự thương xót và sự hy sinh Ngài dành cho con.

Lời ngợi khen tự đến khi bạn đếm lại những ơn phước của mình.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày