Đọc: Mác 4: 35-41
“Ngài thức dậy, quở gió và truyền cho biển rằng: “Hãy yên đi, lặng đi” Gió liền ngưng bặt và biển lặng như tờ.”– Mác 4:39
Khi cơn bão Katrina ập đến bờ biển Mississippi, vị mục sư nghỉ hưu và vợ ông dời đến chỗ trú ẩn. Con gái ông bà đã nài nỉ họ chuyển đến Atlanta nơi cô ở để có thể chăm sóc, nhưng đôi vợ chồng không lấy được bất kì đồng nào cho chuyến đi của mình bởi vì các ngân hàng đều đã đóng cửa. Sau khi cơn bão qua đi, họ trở về nhà để lấy ít đồ dùng, và chỉ có thể vớt được vài tấm hình gia đình đang trôi lềnh bềnh trên mặt nước. Sau đó, khi vị mục sư đang lấy bức ảnh của cha mình ra khỏi khung hình để lau cho nó khô, 366 đô-la đột nhiên rớt xuống- vừa đúng với số tiền họ cần cho 2 vé máy bay đi Atlanta. Họ đã học biết tin cậy Chúa Giê-xu trong những nhu cầu của mình.
Đối với các môn đồ, việc tin cậy Chúa Giê-xu trong cơn bão là một bài học quý giá trong câu chuyện đầy kịch tích được chép trong sách Mác 4: 35-41. Chúa Giê-xu bảo các môn đồ chèo thuyền qua bờ bên kia biển Ga-li-lê, rồi Ngài ngủ thiếp đi. Một cơn bão lớn nổi lên, các môn đồ ngụp lặn trong nỗi sợ hãi và lo lắng vì những cơn sóng liên tiếp ập vào thuyền. Họ đánh thức Chúa Giê-xu và thưa: “Thầy ơi, Thầy không lo chúng ta chết sao?” (c.38). Chúa Giê-xu đứng dậy, quở gió và truyển cho biển rằng “Hãy yên đi, lặng đi!” Ngài làm dừng cơn bão lại.
Chúng ta thảy đều trải qua những giông tố trong cuộc đời- sự ngược đãi, khó khăn tài chính, bệnh tật, thất vọng, cô đơn – và Chúa Giê-xu không phải lúc nào cũng ngăn chặn chúng. Nhưng Ngài hứa Ngài không bao giờ lìa bỏ chúng ta (Hêb. 13:5). Ngài sẽ giữ chúng ta bình yên trong cơn bão.
Giữa những giông bão của đời, chúng ta có thể nhìn thấy bản tánh Đức Chúa Trời của chúng ta.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày