Đọc: Gióp 16:1-5

Ta sẽ cầu xin Cha, Ngài sẽ ban cho các con một Đấng An Ủi khác để ở với các con đời đời. –Giăng 14:16
Caleb bị ốm rất nặng! Được chuẩn đoán mặc bệnh về hệ thần kinh, cậu bé năm tuổi bị liệt tạm thời. Cha mẹ cậu vô cùng lo lắng đã cầu nguyện và chờ đợi. Dần dần, Caleb bắt đầu hồi phục. Vài tháng sau, khi bác sĩ cho phép cậu đi học lại, Caleb chỉ có thể đi từng bước chậm rãi và run rẩy.

Ngày kia cha cậu đến trường thăm cậu. Ông thấy con trai mình tập tễnh từng bước xuống sân chơi. Rồi ông thấy Tyler, bạn của Caleb, đi cùng cậu. Dù những đứa trẻ khác nô đùa ầm ĩ xung quanh, Tyler vẫn chậm rãi bước đi cùng người bạn ốm yếu của mình.

Gióp đã rất muốn có một người bạn như Tyler. Nhưng ông chỉ có ba người bạn luôn quả quyết rằng ông đã phạm tội. Ê-phi-pha nói: “Có bao giờ người vô tội bị chết mất không?” (Gióp 4:7). Những lời buộc tội đó đã khiến Gióp thốt lên: “Tất cả các anh đều là những kẻ an ủi gây bực bội!” (16:2).

Chúa Giê-xu thì khác. Trong đêm bị đóng đinh, Chúa dành thời gian an ủi môn đồ Ngài. Chúa hứa ban Đức Thánh Linh, Đấng sẽ ở cùng họ đời đời (Giăng 14:16), và đảm bảo với họ “Ta không để các con mồ côi đâu, Ta sẽ đến với các con” (c.18). Và, trước khi trở về với Chúa Cha, Ngài phán: “Ta luôn ở với các con cho đến tận thế” (Mat. 28:20).

Đấng đã chết vì chúng ta cũng đang nhẫn nại đi từng bước với chúng ta.
Lạy Cha, chúng con có khuynh hướng nói quá nhiều với những người bạn đang bị tổn thương. Xin giúp chúng con chọn lựa những lời nói của mình cách khôn ngoan. Xin dạy chúng con bước đi cách chậm rãi với những người đang ở trong nỗi đau như chính Ngài đã kiên nhẫn bước đi với chúng con.

Đôi khi cách tốt nhất để trở nên giống như Chúa Giê-xu là ngồi yên lặng bên một người bạn đang bị đau khổ.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày