Đọc: Sáng thế ký 11:1-9

Nếu Đức Giê-hô-va không cất nhà, thì thợ xây có lao nhọc cũng luống công. Thi Thiên 127:1

Hai người công nhân được hỏi họ đang xây gì cùng nhau. Một người trả lời đang xây nhà xe. Còn người kia bảo đang xây nhà thờ. Một ngày sau chỉ còn lại một người đang xây gạch. Khi được hỏi người thứ hai ở đâu thì người thứ nhất đáp: “Ồ! Cậu ta bị đuổi việc rồi. Cậu ta cứ khăng khăng xây nhà thờ thay vì phải xây nhà xe.”

Những điều tương tự cũng xảy ra ở công trường Ba-bên ngày xưa. Một nhóm người đã quyết định xây dựng một thành trì và cái tháp cao đến tận trời và để hợp nhất cả thế gian(Sáng 11:4). Nhưng Đức Chúa Trời không muốn họ thực hiện công việc với lòng tự cao cho rằng mình có thể cao bằng Chúa và tự giải quyết các nan đề của mình. Vì vậy, Ngài đã đến, ngừng công trình này, tản họ ra “khắp đất” và ban cho tiếng nói khác nhau (c. 8-9).

Đức Chúa Trời muốn con người nhận ra Ngài mới là giải pháp cho nan đề của họ, và Chúa tiết lộ chương trình của Ngài cho Áp-ra-ham (12:1-3). Bởi đức tin của Áp-ra-ham và dòng dõi người, Chúa bày tỏ cho thế gian cách tìm kiếm một thành trì mà “người sáng tạo và thợ xây chính là Đức Chúa Trời” (Hê. 11:8-10).

Đức tin không xuất phát từ những ước mơ và giải pháp riêng của mình. Nền tảng đức tin chỉ ở nơi Đức Chúa Trời và những gì Ngài làm trong và qua chúng ta.

Lạy Cha thiên thượng, xin thứ tha con vì đã mãi chăm chú vào những kế hoạch, những ước mơ của chính mình. Xin giúp con trông cậy vào sự dẫn dắt của Ngài trong mọi việc con làm.

Đức Chúa Trời muốn làm những điều chỉ Ngài có thể thực hiện trong chúng ta và cho chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày