Đọc: 1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:6-14
Anh em đã trở nên những người yêu dấu của chúng tôi. — 1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:8
Trong thập niên 80, lớp học cho người độc thân tại hội thánh chúng tôi đã trở thành gia đình gắn kết cho nhiều người mất vợ/chồng do li dị hoặc qua đời. Khi ai đó chuyển nhà, các bạn học sẽ đóng gói, khuân vác đồ đạc và nấu ăn phụ. Sinh nhật và dịp lễ không còn là những sự kiện đơn độc vì đức tin và tình bạn hòa hợp với nhau trong mối liên hệ khích lệ không thôi. Nhiều mối liên hệ được rèn thử trong hoạn nạn cách đây ba thập kỷ vẫn tiếp tục tăng tưởng và thêm sức cho các cá nhân và gia đình cho đến hôm nay.
Thư của Phao-lô cho các tín hữu ở Tê-sa-lô-ni-ca mô tả những mối liên hệ đem lại sự sống trong gia đình Đức Chúa Trời. “Giữa anh em, chúng tôi đã cư xử dịu dàng như một người vú săn sóc các con mình” (Tês. 2:7). “Hẳn anh em còn nhớ nỗi lao nhọc và vất vả của chúng tôi… để không trở thành gánh nặng cho một ai trong anh em” (c.9). “Chúng tôi đã đối xử với từng người trong anh em như cha đối với con, khích lệ, an ủi, và khuyên nài anh em” (c.11,12). Như những người mẹ, người cha, người anh, người chị, Phao-lô và những cộng sự đã chia sẻ Phúc Âm và cuộc đời với những tín hữu đã “trở nên những người yêu dấu” với họ (c.8).
Trong gia đình đức tin, Chúa ban cho chúng ta người cha, mẹ, anh, chị. Chúa ban niềm vui khi chúng ta cùng nhau chia sẻ cuộc đời trong ân điển và tình yêu Ngài.
Lạy Cha, Ngài đã gọi chúng con để phục vụ lẫn nhau. Xin ban cho con tấm lòng sẵn sàng để tiếp nhận sự quan tâm từ những người khác. Nguyện con biết kêu xin giúp đỡ khi con cần và đáp lại với tấm lòng nhân từ với những người khác.
Chúa yêu bạn và tôi; chúng ta hãy yêu thương nhau.
* Trich Loi Song Hang Ngay