Đọc: Ga-la-ti 4:1-7
Cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự ban cho của Ngài không xiết kể. – II Cô. 9:15
Tôi thích Giáng Sinh. Lễ kỷ niệm sự Giáng sinh của Đấng Christ và vẻ đẹp kỳ diệu của mùa đông khiến tôi thấy Giáng sinh là “thời gian tuyệt nhất trong năm.” Tuy nhiên, gần đây, thật khó chịu khi hàng hóa ăn theo Giáng sinh ngày càng xuất hiện sớm–dù chỉ mới đầu thu.
Giáng sinh thường chỉ trong tháng Mười Hai, nhưng giờ radio đã phát nhạc Giáng sinh vào đầu tháng Mười Một. Các cửa hàng quảng cáo hàng Giáng sinh vào tháng Mười, còn kẹo Giáng sinh xuất hiện từ cuối tháng Chín. Nếu không cẩn thận, những điều này có thể khiến chúng ta quên mất ý nghĩa thật sự của mùa biết ơn và ngưỡng vọng nầy.
Khi thấy khó chịu, tôi cố gắng làm một điều: nhớ lại, nhắc bản thân ý nghĩa của Giáng sinh, về Chúa Giê-xu, và lý do Ngài giáng thế. Tôi nhớ đến tình yêu và ân điển của Đức Chúa Trời giàu lòng tha thứ, Đấng ban sự giải cứu qua Con Ngài. Tôi nhớ rằng chỉ có duy nhất một món quà có ý nghĩa–món quà “không kể xiết” của (II Cô. 9:15). Tôi nhớ đến sự cứu rỗi được ban khi cả Món quà và Người tặng quà được gói lại thành một.
Suốt cả năm, Chúa Giê-xu là sự sống của chúng ta, Ngài là điều kỳ diệu nhất, nào hãy “mau mau cùng nhau đến tôn thờ” Ngài!
Lạy Đức Chúa Trời hằng sống, con cảm ơn Ngài về món quà không thể tả xiết là chính Con Ngài. Xin kéo tấm lòng con gần với chính Ngài hầu cho sự thờ phượng và biết ơn Con Ngài sẽ không bao giờ bị giảm sút bởi những thứ gây xao nhãng từ thế giới quanh con.
Chúa Giê-xu chính là sự sống của chúng ta trong suốt cả năm.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày