Đọc: Giăng 10:1-11
Người chăn gọi tên chiên mình. Giăng 10:3
Lần đầu tiên gặp nhóm sinh viên mới ở lớp viết bài luận đại học, tôi đã biết tên của họ. Tôi dành thời gian để tự làm quen với tên và ảnh của họ trên danh sách sinh viên, nên khi họ bước vào lớp tôi có thể nói “Chào Jessica” hay “Chào mừng Trevor”. Tôi làm điều này vì hiểu ý nghĩa của việc có ai đó biết và gọi tên chúng ta.
Nhưng để thật sự biết ai đó không chỉ dừng ở việc biết tên trong Giăng 10, chúng ta nhận thấy sự ấm áp và quan tâm của Chúa Giê-xu, Người Chăn Nhân Lành dành cho chúng ta khi biết Ngài “gọi tên chiên mình” (c.3). Chúa không chỉ biết tên chúng ta. Ngài biết những suy nghĩ, khát khao, sợ hãi, lỗi lầm và nhu cầu sâu thẳm nhất của chúng ta. Vì Chúa biết nhu cầu sâu thẳm nhất của chúng ta, nên đã ban cho chúng ta sự sống thật – sự sống đời đời – bằng giá của chính Ngài. Như Chúa phán trong câu 11 Ngài “vì bầy chiên hy sinh mạng sống mình.”
Bạn thấy đó, tội lỗi ngăn cách chúng ta với Đức Chúa Trời. Cho nên Chúa Giê-xu, Người Chăn Nhân Lành trở thành Chiên Con và hy sinh mạng sống mình, Ngài gánh thay tội lỗi chúng ta. Khi Chúa ban sự sống Ngài và sống lại, Ngài đã cứu chuộc chúng ta. Kết quả là khi đón nhận món quà cứu rỗi của Ngài bởi đức tin, chúng ta không còn bị ngăn cách với Đức Chúa Trời.
Hãy cảm tạ Chúa Giê-xu! Ngài biết tên và những nhu cầu của bạn.
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì biết tên con và biết chính xác điều con cần. Cảm ơn Chúa vì đã chết vì tội của con và sống lại từ phần mộ để đánh bại sự chết và ban cho con sự sống đời đời với Ngài.
Sự hiểu biết của Đức Chúa Trời về chúng ta là vô hạn.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày