Đọc: Thi Thiên 31:9-18
Nhưng Đức Giê-hô-va ôi! Con tin cậy nơi Ngài; ‘Con nói: Ngài là Đức Chúa Trời của con’. Sinh mệnh con ở trong tay Chúa. c.14-15
Tôi có thời gian suy nghĩ khi ngồi trong phòng chờ phẫu thuật. Tôi đã từng đến bệnh viện khi nhận tin dữ rằng người em trai duy nhất còn quá trẻ của tôi bị “chết não.”
Nên giờ, khi ngồi chờ tin về người vợ trải qua ca mổ nghiêm trọng, tôi viết bức thư dài cho cô ấy. Rồi tôi nghe tiếng phán dịu êm của Đức Chúa Trời khi xung quanh là những lời nói đầy lo lắng và bọn trẻ chẳng biết gì.
Đột nhiên, bác sĩ phẫu thuật muốn gặp tôi. Tôi đến phòng ngồi đợi. Đập ngay vào mắt là hai hộp khăn giấy để sẵn trên bàn. Chúng không dành để hỉ mũi, mà cho những tin tức lạnh người, khó nghe như tôi từng nhận tin em trai mình chết—“chết não” hoặc “chúng tôi đã cố gắng hết sức.”
Các Thi Thiên mô tả rất chân thực những nỗi đau buồn và hoang mang như vậy. Thi thiên 31 là tấm lòng than khóc của Đa-vít, ông đã đau buồn rất nhiều “Sự sống con tiêu hao vì ưu phiền” (c.10). Và điều đau khổ hơn hết là nỗi đau bị bạn hữu và người lân cận xa lánh (c.11).
Nhưng Đa-vít có nền tảng đức tin nơi Đức Chúa Trời chân thật. “Nhưng Đức Giê-hô-va ôi! Con tin cậy nơi Ngài; ‘Con nói: Ngài là Đức Chúa Trời của con’. Sinh mệnh con ở trong tay Chúa” (c.14-15). Bài ai ca của ông khép lại bằng sự khích lệ và hy vọng lớn lao “Hỡi những người trông đợi Đức Giê-hô-va, hãy vững lòng bền chí” (c.24).
Lần này trong phòng đợi, bác sĩ phẫu thuật báo cho chúng tôi tin mừng: Vợ tôi có khả năng phục hồi hoàn toàn. Đương nhiên chúng tôi thấy nhẹ nhõm và biết ơn! Nhưng thậm chí nếu cô ấy không “ổn”, thì mạng sống chúng tôi vẫn nằm trong bàn tay toàn năng của Chúa.
Chúa ơi, chúng con xin dâng lên Ngài nỗi cay đắng sâu sắc nhất cũng như niềm vui của chúng con. Cảm ơn Ngài vì tình yêu vững bền và sự hiện diện của Ngài với chúng con trong ngày hôm nay. Chỉ mình Ngài là thành tín!
Khi chúng ta đặt nan đề lên tay Chúa, Ngài sẽ đặt bình an vào tấm lòng của chúng ta.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày