Read: Phi-líp 3:12-16
“…quên đi những gì ở đằng sau…tôi nhắm mục đích mà theo đuổi…”-Phi-líp 3:13-14
Tôi đang ăn trưa với hai người đàn ông đã dâng đời sống cho Đấng Christ khi ở trong tù. Người đàn ông trẻ hơn rất nản lòng khi gia đình mà trước đây anh ta ăn trộm của họ không tha thứ cho anh.
Người đàn ông lớn tuổi hơn nói: “Tội của tôi là hành hung người khác. Nó vẫn ám ảnh và ảnh hưởng trên gia đình đó cho đến tận hôm nay. Họ không tha thứ cho tôi… vì nỗi đau quá lớn. Lúc đầu, tôi tê liệt vì đói khát sự tha thứ từ họ.” Anh tiếp tục câu chuyện: “Sau đó, một ngày nọ, tôi nhận thấy mình đang thêm sự ích kỷ vào đau đớn. Tôi rất hy vọng họ sẽ tha thứ. Tôi đã chú tâm vào những gì mình cảm nhận, mình cần để hàn gắn quá khứ. Phải mất một thời gian tôi mới nhận ra rằng tha thứ là vấn đề giữa họ và Chúa.”
Người trẻ hơn hỏi: “Làm sao anh có thể chịu như vậy được”
Anh nói rằng Đức Chúa Trời đã làm cho anh những điều anh không xứng đáng được nhận và người khác không thể làm được: Ngài chết thay cho tội chúng ta và “như phương đông xa cách phương tây thể nào” Ngài hứa cất tội lỗi chúng ta xa thể ấy (Thi. 103:12) và “sẽ không nhớ tội lỗi chúng ta nữa” (Es.43:25).
Đối diện với tình yêu vĩ đại như vậy, chúng ta tôn kính Chúa bằng cách chấp nhập tha thứ của Ngài là đủ cho chúng ta rồi. Ta phải quên lửng mọi sự đằng sau mà nhắm vào mục đích phía trước (Phi. 3:13-14).
Lạy Cha, cảm ơn Ngài vì công tác của Đấng Christ trên thập tự. Xin giúp con hiểu và tiếp nhận ý nghĩa của điều đó cho chính mình, và trở nên sứ giả của sự tha thứ đó cho những người con gặp trong hành trình của mình.
Sự hy sinh của Đấng Christ đủ để tha thứ mọi tội lỗi của chúng ta .
* Trích Lời Sống Hằng Ngày