Đọc: Gióp 23:1-12

Chúa biết con đường tôi đi. c.10

Ngày 31 tháng 10 năm 2014, tàu vũ trụ thử nghiệm nổ tung khi bay thử và rơi xuống sa mạc Mojave. Phi công phụ tử vong trong khi phi công chính sống sót cách kỳ diệu. Các điều tra viên nhanh chóng phát hiện sai sót, nhưng không biết lý do. Tựa đề của một bài báo về vụ nổ bắt đầu bằng câu “Thắc Mắc Vẫn Còn Đó.”

Trong cuộc sống, có lẽ chúng ta kinh qua nhiều nỗi đau mà không có lời giải thích thỏa đáng. Có những biến cố thảm khốc với ảnh hưởng sâu rộng, hoặc là những biến cố cá nhân; những bị kịch riêng tư thay đổi đời sống cá nhân và gia đình. Chúng ta muốn biết vì sao, nhưng dường như chỉ tìm thấy nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời. Tuy nhiên, ngay cả khi vật lộn với câu hỏi “tại sao?” thì Chúa vẫn dang rộng tình yêu không dời đổi của Ngài trên chúng ta.

Khi Gióp mất hết con cái, tài sản chỉ trong một ngày (Gióp 1:13-19), ông ngập chìm trong buồn giận và phản đối tất cả những nỗ lực giải thích từ bạn hữu. Nhưng ông vẫn nắm lấy hy vọng rằng ngày nào đó Chúa sẽ trả lời mình. Ngay cả trong bóng tối, Gióp cũng có thể nói rằng: “Chúa biết con đường tôi đi, khi Ngài đã rèn luyện tôi, tôi sẽ ra như vàng” (23:10).

Oswald Chambers nói: “Sẽ đến một ngày với sự đụng chạm trực tiếp và cá nhân từ Chúa, mọi nước mắt và bối rối, phiền não và kìm nén, đớn đau và khổ cực, sai lầm và bất công sẽ được giải đáp trọn vẹn, đủ đầy và kĩ lưỡng.”

Ngày nay khi đối diện với những câu hỏi không lời đáp của cuộc sống, chúng ta có thể tìm thấy sự vùa giúp và hy vọng nơi tình yêu và lời hứa của Chúa.

Khi bao câu hỏi vấn vương
Cuộc đời thử thách dễ thường vấp chân
Vững tin Ngài, Chúa đỡ nâng
Mọi câu giải đáp sẽ dần đến thôi.

Khi đối diện với những câu hỏi không lời đáp, chúng ta tìm thấy sự vùa giúp và hy vọng nơi tình yêu của Chúa.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày