Đọc: Thi Thiên 119:105-112
Lời Chúa là ngọn đèn cho chân con, ánh sáng cho đường lối con. c.105
Trong Thế Chiến II, những chiếc la bàn nhỏ đã cứu mạng 27 thủy thủ ngoài khơi cách bờ biển Bắc Carolina 300 dặm. Waldemar Semenov, một thủy thủ lái buôn về hưu, đang đảm nhiệm chức kỹ sư tập sự trên tàu SS Alcoa Guide khi tàu ngầm Đức nổi lên và nổ súng vào tàu. Con tàu trúng đạn, bốc cháy, rồi bắt đầu chìm. Semenov và thủy thủ đoàn hạ xuồng cứu sinh trang bị la bàn xuống nước và dùng chúng để bơi về phía đường hàng hải gần bờ. Ba ngày sau, họ được cứu.
Tác giả Thi Thiên nhắc nhở dân sự của Đức Chúa Trời rằng Lời Chúa chính là chiếc la bàn đáng tin cậy. Ông ví chúng như ngọn đèn. Ngày đó, ánh sáng chập chờn thắp bằng đèn dầu ô-liu chỉ đủ sáng để soi từng bước chân. Với tác giả Thi Thiên, Lời Chúa là ngọn đèn, cung cấp đủ ánh sáng để soi lối cho những người theo đuổi Đức Chúa Trời (Thi. 119: 105). Khi tác giả lang thang trong bóng tối trên đường đời hỗn độn, ông tin rằng Chúa sẽ dùng Lời Ngài để dẫn lỗi cho mình.
Khi cuộc sống trở nên lạc hướng, chúng ta có thể nương dựa nơi Đức Chúa Trời là Đấng ban Lời tin cậy như kim chỉ nam dắt ta bước vào mối tương giao sâu nhiệm với Ngài.
Lạy Cha Thiên Thượng, thật khó để định vị cuộc sống. Đôi lúc con lạc hướng nhưng con tin cậy Ngài. Xin dẫn con bằng sự thành tín và đáng tin cậy của Lời Ngài.
Đức Chúa Trời đã ban Lời Ngài hầu giúp ta nhận biết và theo Ngài.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày