Đọc: Rô-ma 3:20-26

Vì nhờ một sinh tế duy nhất, Ngài làm cho những người được thánh hóa trở nên toàn hảo mãi mãi. Hê-bơ-rơ 10:14

Giáng Sinh là thời điểm mà áp lực về sự hoàn hảo tăng cao đến đỉnh điểm trong năm. Chúng ta thường mường tượng đến một lễ kỷ niệm hoàn hảo rồi ra sức nỗ lực để biến nó thành hiện thực. Chúng ta sắm sửa những món quà lý tưởng nhất, rồi lên kế hoạch cho bữa tiệc Giáng Sinh thật thịnh soạn và chọn những tấm thiệp đẹp nhất hoặc viết một bức thư thật hoàn hảo cho gia đình. Nhưng cố gắng của chúng ta lại dẫn chúng ta đến chán nản và thất vọng vì óc tưởng tượng của chúng ta về những thứ hoàn hảo vượt quá khả năng biến chúng thành hiện thực. Những món quà được lựa chọn kĩ lưỡng chỉ nhận lại một lời cảm ơn nửa vời. Một số món ăn bị nấu quá chín. Chúng ta phát hiện ra một lỗi đánh máy trong cái thiệp Giáng Sinh sau khi nó đã được gửi đi. Bọn trẻ thì tranh giành đồ chơi. Người lớn khơi lại những tranh cãi trước đây.

Tuy nhiên, thay vì nản lòng, chúng ta có thể dùng sự thất vọng để nhắc nhở mình vì sao Giáng Sinh lại quan trọng. Chúng ta cần Giáng Sinh vì không ai trong chúng ta đã trở nên hoặc có đủ năng lực để trở nên người như chúng ta muốn – dù là một tháng, một tuần hoặc thậm chí một ngày cũng không được.
Lễ kỷ niệm sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế sẽ ý nghĩa thêm dường nào nếu chúng ta từ bỏ quan niệm sai lầm về sự hoàn hảo, sau đó tập trung vào sự toàn hảo của Đấng Cứu Rỗi chúng ta, trong Ngài chúng ta được xưng công bình (Rô-ma 3:22).

Nếu lễ Giáng Sinh năm nay của bạn không mấy lý tưởng và vui vẻ thì hãy xem nó như một lời nhắc nhở rằng cách duy nhất để được “toàn hảo mãi mãi (Hê. 10:14) là sống bởi đức tin nơi sự công bình của Đấng Christ.

Bạn có mong đợi gì cho mùa Ngài Giáng Sinh? Những điều đó là điều thực tiễn hay viển vông? Hãy suy nghĩ điều bạn có thể làm để tập trung hơn vào Đấng Christ và ý nghĩa của sự giáng sinh của Ngài.

Mặc lấy công bình Chúa thôi, chẳng tì chẳng vết trước ngai Ngài ôi. Edward Mote

* Trích Lời Sống Hằng Ngày