Đọc: Gia-cơ 3:1-12
Cái lưỡi là một bộ phận nhỏ nhưng khoe khoang những việc lớn. c.5
Gần đây sức khỏe của con gái tôi rất tệ và người chồng đã chăm sóc và hỗ trợ cháu rất tuyệt vời. “Con có được một kho báu thật sự đó, con gái ạ!” Tôi nói.
“Nhưng hồi con mới gặp anh ấy thì bố đâu có nghĩ vậy”, cháu cười.
Con tôi nói đúng. Khi cháu đính hôn với Philip, tôi rất băn khoăn. Cá tính hai đứa rất khác nhau. Gia đình chúng tôi đông người và ồn ào trong khi Philip lại trầm lắng. Và tôi đã thẳng thắn chia sẻ nỗi e ngại đó với con gái.
Tôi sợ hãi nhận ra rằng những điều gay gắt tôi nói bất cẩn cách đây 15 năm vẫn còn trong trí nhớ của cháu và có thể đã phá hủy mối liên hệ được chứng minh là đúng đắn và hạnh phúc. Nó nhắc nhở tôi rằng chúng ta cần cẩn trọng về những gì mình nói với người khác. Quá nhiều người trong chúng ta vội vàng chỉ ra những gì chúng ta coi là khuyết điểm trong gia đình, bạn bè và đồng nghiệp, hoặc tập trung vào những lỗi lầm của người khác thay vì thành công của họ. “Cái lưỡi là một bộ phận nhỏ,” Gia-cơ nói (3:5), nhưng những lời mà nó tạo ra có thể phá hủy mối liên hệ hoặc đem lại hòa bình và hòa khí tại nơi làm việc, trong hội thánh hay trong gia đình.
Có lẽ chúng ta cần biến lời cầu nguyện của Đa-vít thành lời cầu nguyện của chính mình khi khởi đầu mỗi ngày: “Lạy Đức Giê-hô-va, xin gìn giữ miệng con và canh cửa môi con” (Thi. 141:3).\
Lời nói suy nghĩ chưa sâu
Sẽ làm người khác khổ đau muộn phiền
Vì vậy anh chớ nói liền
Mà luôn nhờ Chúa, sức thiêng giữ gìn.
Lời nói hay đúng lúc, giống như những trái táo vàng trưng bày trong khay bạc. Châm Ngôn 25:11
* Trích Lời Sống Hằng Ngày