Người Đốn Củi

Đọc: II Các vua 6:1–7

“Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài luôn chăm sóc anh em”. I Phi-e-rơ 5:7

Thời học đại học, tôi đã từng chặt củi, xếp, bán và giao củi. Đó là một công việc cực nhọc, vì vậy tôi đồng cảm với người đốn cây không may trong câu chuyện II Các Vua 6.

Trường dành cho các tiên tri của Ê-li-sê phát triển vô cùng mạnh mẽ và nơi nhóm họp của họ trở nên quá chật hẹp. Có người đề nghị họ vào rừng, đốn cây và mở rộng cơ sở vật chất. Ê-li-sê đồng ý và đi cùng họ. Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp cho đến khi lưỡi rìu của một người đốn cây rơi xuống nước (c.5).

Một số người cho rằng Ê-li-sê chỉ đơn giản là dùng khúc cây thăm dò dưới nước đến khi xác định được lưỡi rìu rồi kéo nó lên. Nhưng điều đó hầu như không đáng đề cập đến. Đây là một phép lạ: Lưỡi rìu chuyển động bởi bàn tay của Chúa và bắt đầu nổi lên để người đốn cây có thể lấy nó (c.6, 7).

Phép lạ đơn giản cho thấy một sự thật sâu sắc: Chúa quan tâm đến những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống – mất lưỡi rìu, mất chìa khóa, mất mắt kính, mất điện thoại – những điều nhỏ nhặt khiến chúng ta phiền muộn. Không phải lúc nào Ngài cũng khôi phục những gì đã mất, nhưng Ngài hiểu và an ủi chúng ta trong hoạn nạn.

Bên cạnh sự đảm bảo về ơn cứu rỗi, sự chăm sóc của Chúa cũng rất quan trọng. Không có sự đảm bảo đó, chúng ta sẽ cảm thấy cô đơn trong thế giới này, khi đối diện với vô số lo lắng. Chúng ta cần biết rằng Chúa quan tâm và xúc động trước những mất mát của chúng ta. Ngài quan tâm đến điều chúng ta quan tâm.

Điều “nhỏ nhặt” nào đang khiến bạn lo lắng mà bạn có thể trao cho Chúa ngay bây giờ? Bạn được khích lệ thế nào khi biết rằng bạn được đảm bảo về sự chăm sóc của Chúa mỗi ngày?
Lạy Chúa yêu thương, con có nhiều mối lo lắng. Xin giúp con trao phó cho Ngài, xin ban cho con điều Ngài thấy là tốt nhất và sự bình an của Ngài.

Tác giả: David H. Roper

Chú Giải

Hầu hết dân Y-sơ-ra-ên đã quay lưng chống nghịch với Đức Chúa Trời, nhưng vẫn còn bảy ngàn người trung tín không thờ lạy thần Ba-anh (I Vua. 19:18). Những người này ít nhất bao gồm ba trường đào tạo các tiên tri. Các học giả tin rằng những trường này (có thể tương đương với các Thần học viện ngày nay) đã được Sa-mu-ên thành lập (I Sa. 19:20). Vào thời Ê-li-sê, “môn đồ của các nhà tiên tri” có thể tìm thấy ở ba thành phố: Bê-tên (II Vua. 2:3), Giê-ri-cô (c.5) và Ghinh-ganh (4:38). Trong II Các Vua 6:1-7, Ê-li-sê đang dạy dỗ các học trò, là những người đang được huấn luyện cho chức vụ. Bởi vì nơi nhóm họp rất chật hẹp, nên họ quyết định xây cất một phòng học lớn hơn (c.1-2). Trong lúc đốn cây, một lưỡi rìu bị văng xuống sông Giô-đanh. Việc mất đi lưỡi rìu sắt được cho mượn có thể khiến người học trò đó phải trả một khoản tiền lớn, vì rất ít công cụ vào thời đó được rèn bằng sắt. Ê-li-sê đã cứu học trò khỏi cảnh nợ nần, vì nếu không thể đền bù khoản tiền lớn như vậy, người học trò phải trở thành nô lệ.

K. T. Sim