Đọc: Ê-sai 25:1-9
Con tôn vinh Ngài, con ca ngợi danh Ngài; vì Ngài đã làm những việc kỳ diệu.(câu 1)
Việc tìm ra kháng sinh đã cách mạng hóa toàn bộ việc chăm sóc sức khoẻ. Trước những năm 1940, nhiễm trùng thường dẫn đến chết người. Từ đó tới nay, pênixilin đã cứu vô số người bằng cách tiêu diệt các vi khuẩn gây hại. Người phát hiện khả năng của pênixilin và phổ biến nó đã được trao giải Nô-ben năm 1945.
Một thời gian dài trước khi tìm ra pênixilin, đã có những sát thủ thầm lặng làm việc để tiêu diệt vi khuẩn, cứu sống mạng người. Những sát thủ ấy là các bạch cầu. Chính những “người lao động chăm chỉ” ấy là cách Đức Chúa Trời bảo vệ chúng ta khỏi tật bệnh. Không ai biết bạch cầu đã ngăn chặn bao nhiêu cuộc tấn công hay đã giữ được bao nhiêu sinh mạng. Chúng nhận rất ít được con người công nhận về những việc chúng làm.
Đức Chúa Trời cũng phải nhận sự đối xử tương tự. Ngài thường bị đổ lỗi khi có điều không may xảy ra, nhưng Ngài hiếm khi được công nhận cho những việc tốt Ngài làm. Hằng ngày người ta thức dậy, thay quần áo, lái xe đi học, đi làm, đi chợ, và trở về an toàn bên gia đình. Chẳng ai biết Đức Chúa Trời đã bao lần cứu họ khỏi gian nguy. Nhưng khi có bi kịch, chúng ta lại hỏi: “Chúa ở đâu?”
Khi tôi xem xét những việc diệu kỳ mà Chúa âm thầm thực hiện vì tôi từng ngày (Ê-sai 25:1), tôi thấy rằng lời ca ngợi của chúng ta cần nhiều hơn là cầu xin.
Sự tốt lành của Đức Chúa Trời đã củng cố đời sống bạn theo những cách nào? Bạn đang cảm tạ Ngài về điều gì hôm nay?
Thiên Chúa luôn cho ta nguyên cớ để ca ngợi Ngài.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày