Đọc: Hê-bê-rơ 11:8-16
Ông chờ đợi một thành có nền móng do Đức Chúa Trời thiết kế và xây dựng.. c. 10
Tôi dừng xe đạp, kiểm tra bản đồ của Cambridge để đảm bảo. Định hướng không phải là thế mạnh của tôi, tôi biết mình dễ bị lạc giữa những con đường chằng chịt xen lẫn những tòa nhà cổ kính.
Cuộc sống đáng ra sẽ thật bình dị, vì tôi đã cưới một người Anh và chuyển đến Anh Quốc. Nhưng tôi lại cảm thấy thật lênh đênh. Khi giữ im lặng, tôi thấy mình hòa hợp, nhưng khi tôi nói thì ngay lập tức cảm thấy mình là du khách Mỹ. Tôi không biết vai trò của mình là gì, và nhanh chóng nhận rằng việc hai con người bướng bỉnh hòa hợp nhau trong cuộc sống chung qua khó hơn tưởng tượng.
Tôi liên tưởng đến Áp-ra-ham, người đã bỏ hết mọi điều ông biết để vâng theo tiếng Chúa gọi và sống như một người ngoại kiều và khách lạ nơi xứ lạ (Sáng. 12:1). Ông đã trải qua những thách thức về văn hóa để giữ đức tin nơi Đức Chúa Trời, và 2000 năm sau, tác giả sách Hê-bê-rơ đã gọi ông là anh hùng (11:9). Cũng như những người được liệt kê trong chương này, Áp-ra-ham sống bằng đức tin, để lòng trông đợi những điều đã được hứa, với niềm hy vọng và chờ đợi quê hương trên trời.
Có lẽ bạn vẫn sống ở quê hương mình, nhưng là người theo Đấng Christ, bạn là ngoại kiều và khách lạ trên đất này. Bởi đức tin chúng ta tiến tới, và biết rằng Đức Chúa Trời sẽ dẫn dắt chúng ta, và bởi đức tin chúng ta tin rằng Ngài sẽ không bao giờ xa rời và từ bỏ mình. Bởi đức tin chúng ta trông ngóng về quê nhà.
Khẩn thưa với Chúa hôm nay
Ban con thêm nữa mỗi ngày đức tin
Nương trên lời Chúa con xin
Được ở trong Chúa Ngài gìn giữ con.
Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta sống bằng đức tin, với lòng tin rằng Chúa sẽ làm trọn những lời Ngài đã hứa.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày