Đọc: Thi thiên 145:1-8
Vì Đức Giê-hô-va thật vĩ đại, rất đáng được ca ngợi, Ngài đáng kính sợ hơn tất cả các thần. (96:4)
“Mục đích chính của con người là để tôn vinh Chúa và tận hưởng Ngài mãi mãi”, sách giáo lý Wesminter chép. Nhiều chương Kinh Thánh kêu gọi tấm lòng vui mừng biết ơn và sự tôn kính Đức Chúa Trời hằng sống. Khi tôn ngợi Chúa, chúng ta ca tụng Ngài là nguồn của các phước lành. Khi ngợi khen Chúa từ trong tấm lòng, chúng ta ở trong trạng thái vui vẻ đúng như mục đích Chúa tạo dựng chúng ta. Giống như ánh hoàng hôn tuyệt đẹp hay cảnh đồng quê yên ả bày tỏ sự oai nghi của Đấng Tạo hóa, sự thờ phượng đưa chúng ta vào một mối liên hệ tâm linh mật thiết với Đức Chúa Trời. Tác giả Thi Thiên thốt lên: “Đức Giê-hô-va thật vĩ đại và đáng ca ngợi…Đức Giê-hô-va ở gần mọi người cầu khẩn Ngài” (Thi. 145:3,18).
Đức Chúa Trời không cần lời ngợi ca, nhưng chúng ta cần ca ngợi Ngài. Bằng cách cầu xin sự hiện diện Chúa, chúng ta được no say trong niềm vui về tình yêu vô hạn của Ngài và hoan hỉ trong Đấng đã đến để cứu vớt và phục hồi chúng ta. Tác giả Thi Thiên nói “Trước mặt Chúa có trọn niềm hoan lạc, bên phải Chúa có điều vui sướng vô cùng” (Thi. 16:11).
Lạy Chúa, Ngài là Đức Chúa Trời vĩ đại và phi thường, Đấng Sáng tạo cõi vũ trụ. Con sẽ ngợi khen danh ngài mãi mãi. Không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài Ngài.
Sự thờ phượng là một tấm lòng tràn đầy sự ngợi khen Đức Chúa Trời.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày