Đọc: Mác 10:42–52
Vì Con Người đã đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ, và hiến dâng mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người. Mác 10:45
Trong nền văn hóa luôn hướng tới sự nổi tiếng ngày nay, không có gì ngạc nhiên khi các doanh nghiệp đang tiếp thị “người nổi tiếng như những sản phẩm… cho phép họ bán thời gian và đời sống riêng tư của mình.” Bài viết của Vauhini Vara trên tờ báo Người New York nói rằng với 15.000 đô-la Mỹ, bạn có thể gặp riêng ca sĩ Shakira, trong khi đó với 12.000 đô-la Mỹ, bạn sẽ được dùng bữa trưa với bếp trưởng nổi tiếng Michael Chiarello cùng với mười một thực khách khác tại biệt thự sân vườn của ông.
Nhiều người xem Chúa Jêsus như một người nổi tiếng khi họ đi theo Ngài từ nơi này đến nơi khác, lắng nghe lời Ngài dạy dỗ, chứng kiến những phép lạ của Ngài, và mong được Ngài chạm đến chữa lành. Tuy nhiên Chúa Jêsus không bao giờ tự cho mình là quan trọng hay sống tách biệt, nhưng luôn sẵn sàng phục vụ mọi người. Khi môn đồ của Ngài là Gia-cơ và Giăng có ý tranh địa vị tốt nhất trong vương quốc sẽ đến của Ngài, Chúa Jêsus đã nhắc nhở tất cả môn đồ rằng: “Ai muốn làm lớn trong các con thì phải làm đầy tớ, còn ai muốn đứng đầu trong các con thì phải làm nô lệ cho mọi người” (Mác 10:43–44).
Không lâu sau khi Chúa Jêsus phán điều này, Ngài dừng đoàn dân đi theo Ngài để hỏi một người ăn xin bị mù: “Con muốn Ta làm gì cho con?” (c.51) Người mù trả lời: “Lạy Thầy, xin cho con được sáng mắt.” Lập tức người mù được sáng mắt lại và đi theo Ngài (c.52).
Chúa chúng ta “đã đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ, và hiến dâng mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người” (c.45). Nguyện chúng ta có lòng thương xót và sẵn sàng phục vụ người khác giống như Ngài.
Lạy Chúa Jêsus, chúng con tôn kính Ngài là Con Trời và Chúa vinh hiển, Đấng đã chịu chết vì mọi người. Hôm nay xin giúp chúng con bày tỏ tình yêu thương của Ngài đối với người khác.
Hãy noi gương của Chúa Jêsus: Đưa tay ra cứu giúp người hoạn nạn.
Chú Giải:
Việc Chúa Jêsus quá gần gũi với mọi người là nguyên nhân khiến Ngài bị chỉ trích nặng nề nhất. Ngài đã khiến mọi người ngạc nhiên khi đón tiếp trẻ em (Lu-ca 18:16) và khiến các nhà lãnh đạo tôn giáo đương thời vô cùng sốc khi sẵn sàng đến với những người bị gạt ra bên lề xã hội, những người bị loại bỏ và coi khinh (Mác 2:13-17). Đây là lý do khiến Chúa Jêsus được đặt cho một biệt danh mà Ngài không hề bác bỏ – đó là bạn của tội nhân (Mat. 11:19).
Ai là người bị loại ra trong thời của chúng ta? Làm thế nào chúng ta có thể bày tỏ tấm lòng của Chúa qua việc tiếp nhận người khác vào cộng đồng của mình?
* Trích Lời Sống Hằng Ngày