Đọc: Ru-tơ 2:1-11

Vì sao con được ơn trước mặt ông…? — Ru-tơ 2:10

Ru-tơ là người ngoại bang. Cô là goá phụ. Cô rất nghèo. Tại nhiều nơi trên thế giới ngày nay cô sẽ bị coi là kẻ vô dụng—người không có hy vọng nào cho tương lai.

Tuy nhiên, Ru-tơ được ơn trước mặt người bà con của chồng quá cố, một người đàn ông giàu có và là chủ của những cánh đồng nơi cô chọn để xin mót lúa. Trước lòng tốt của ông, Ru-tơ hỏi: “Vì sao con được ơn trước mặt ông…con vốn là một người ngoại quốc?” (Ru-tơ 2:10)

Bô-ô, người tốt đã thương cảm cho Ru-tơ, chân thành trả lời cô. Ông đã nghe về những việc lành cô làm cho mẹ chồng là Na-ô-mi, và thể nào cô đã chọn lìa bỏ nước mình mà theo Đức Chúa Trời của Na-ô-mi. Bô-ô cầu nguyện rằng Chúa mà cô đã đến nương náu “dưới cánh” Ngài sẽ ban phước cho cô (1:16; 2:11-12; xem Thi. 91:4). Là người chuộc sản nghiệp của cô (Ru-tơ 3:9), khi Bô-ô cưới Ru-tơ ông trở nên người bảo hộ và một phần đáp án cho lời cầu nguyện của ông.

Như Ru-tơ, chúng ta là những người ngoại bang xa cách Chúa. Có thể ta tự hỏi vì sao Chúa chọn yêu chúng ta khi chúng ta không hề xứng đáng. Câu trả lời không phải từ chúng ta mà từ Chúa. “Nhưng Đức Chúa Trời bày tỏ lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết thay cho chúng ta” (Rô. 5:8). Đấng Christ đã trở thành Đấng Cứu Chuộc của chúng ta. Khi đến với Ngài trong sự cứu rỗi, ta ở dưới cánh bảo vệ của Ngài.

Lạy Chúa, con không biết vì sao Ngài yêu con, nhưng con không nghi ngờ tình yêu của Ngài. Con cảm ơn Chúa và thờ phượng Ngài!

Lòng biết ơn là sự đáp ứng của tấm lòng đối với tình yêu của Chúa mà chúng ta không xứng đáng nhận lãnh.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày