Đọc: I Giăng 2:3-11

Vì bóng tối đã tan rồi và ánh sáng thật đang chiếu sáng. I Giăng 2:8

Đó là một buổi sáng u ám. Những đám mây mù nặng trĩu phủ đầy bầu trời, và trời âm u đến nỗi tôi cần phải bật đèn để đọc sách. Tôi mới vừa quen mắt thì căn phòng đột nhiên đầy ánh sáng. Tôi nhìn lên thì thấy gió đang đẩy những đám mây về hướng đông, bầu trời trong xanh và mặt trời đang hé lộ.

Khi đến cửa sổ để nhìn bên ngoài rõ hơn thì một suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: “Bóng tối đã tan rồi và ánh sáng thật đang chiếu sáng” (I Giăng 2:8). Sứ đồ Giăng viết những lời này cho các tín hữu như một sứ điệp khích lệ. Ông nói tiếp: “Ai yêu thương anh em mình thì ở trong ánh sáng, nơi người ấy không có điều gì gây cho vấp phạm” (c.10). Trái lại, ông xem những người ghét anh em mình giống như những người ở trong bóng tối. Thù ghét làm ta mất phương hướng; nó cướp mất ý thức đạo đức của ta.

Yêu thương người khác không phải lúc nào cũng dễ. Tuy vậy, khi nhìn ra cửa sổ, tôi được nhắc nhở rằng sự thất vọng, tha thứ và trung thành, tất cả đều góp phần vào việc duy trì mối liên hệ sâu sắc với tình yêu và sự sáng của Chúa. Khi chúng ta chọn yêu thương thay vì thù ghét, thì chúng ta đang bày tỏ mối liên hệ của mình với Ngài và phản chiếu ánh sáng của Ngài cho thế giới xung quanh. “Đức Chúa Trời là ánh sáng, trong Ngài không có bất cứ bóng tối nào” (I Gi. 1:5).

Lạy Chúa, xin giúp con kinh nghiệm tình yêu của Ngài trọn vẹn hơn để con có thể chia sẻ tình yêu đó với người khác. Con muốn sống trong ánh sáng ân điển và thương xót của Ngài.

Việc hết lòng yêu người khác sẽ tỏ bày cho thế giới biết Chúa là Đấng như thế nào.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày