Đọc: Dân-số-ký 11:1-10

Bây giờ, dân chúng phàn nàn và điều đó khiến Đức Giê-hô-va không hài lòng. Đức Giê-hô-va nghe và cơn thịnh nộ Ngài nổi lên. – Dân-số-ký 11:1

Khi Max Lucado tham gia thi ba môn phối hợp half-Ironman, ông kinh nghiệm được sức mạnh tiêu cực của sự than phiền. Ông chia sẻ “Sau khi bơi 1.6km và đạp xe 90km, tôi không còn nhiều sức cho cuộc chạy 21km . Anh bạn chạy kế tôi cũng vậy. Anh ấy nói ‘Thật tệ. Tham gia cuộc thi nầy là quyết định ngu xuẩn nhất đời tôi.’ Tôi đáp ‘Tạm biệt’ Max biết nếu nghe nhiều quá, thì ông cũng sẽ bị ảnh hưởng. Vì thế, ông nói tạm biệt và chạy tiếp.

Dân Y-sơ-ra-ên đã nghe những lời phàn nàn quá lâu và bắt đầu đồng tình với chúng. Điều nầy khiến Đức Chúa Trời không đẹp lòng, và Ngài có lý do chính đáng. Chúa đã giải cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi kiếp nô lệ, sống giữa họ, nhưng họ vẫn than phiền. Họ than phiền về nỗi nhọc nhằn trong đồng vắng, không hài lòng với ma-na Chúa ban. Khi phàn nàn, họ quên mất ma-na là món quà Chúa ban cho họ từ tay yêu thương của Ngài (Dân. 11:6). Vì sự phàn nàn làm nhiễm độc tấm lòng biết ơn và có tính lây nhiễm nên Chúa phải đoán phạt dân sự.

Cách chắc chắn để nói tạm biệt với sự phàn nàn và lòng vô ơn là ngẫm lại sự thành tín và tốt lành Chúa dành cho chúng ta mỗi ngày.

Lạy Chúa, Ngài đã ban cho chúng con thật nhiều. Xin tha thứ những sự chóng quên và những thái độ xấu xa của chúng con. Xin giúp chúng con ghi nhớ và biết ơn về tất cả những điều Ngài đã ban. Và xin giúp chúng con kể cho những người khác về những điều Ngài đã làm cho chúng con.

Công bố sự thành tín của Chúa sẽ khiến sự bất mãn phải nín lặng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày