Đọc: Hê-bơ-rơ 11:8-16

Đức tin là sự xác quyết về những điều mình đang hi vọng, là bằng chứng của những điều mình mình chẳng xem thấy. (câu 1)

Tháng 7 năm 1915, con tàu Endurance bị mắc kẹt và đâm vào băng ngoài khơi biển Nam Cực. Nhóm thám hiểm địa cực, dẫn đầu bởi Ernest Shackleton đã sống sót và tìm cách đến đảo Elephant bằng ba chiếc xuồng cứu hộ nhỏ. Du kẹt nơi đảo hoang cách xa đường tàu biển nhưng họ vẫn có hy vọng. Tháng 4 năm 1916, 22 người còn lại tiễn Shackleton và năm đồng đội khởi hành trên chiếc xuồng cứu hộ nhỏ đến Nam Georgia, hòn đảo cách đó 800 dặm. Chuyến đi không hề dễ dàng, nếu thất bại, cả đoàn chắn chắn sẽ chết. Nhưng rồi, thật quá vui mừng, hơn bốn tháng sau đó, một chiếc tàu xuất hiện ở phía chân trời cùng với bóng dáng của Shackleton trên mui tàu kêu lớn: “Mọi người đều ổn chứ?” Và có tiếng đáp: “Tất cả đều an toàn! Tất cả đều ổn!”

Điều gì đã gắn kết và giúp họ tồn tại qua chừng ấy thời gian? Chính là niềm tin và hi vọng nơi một người. Họ tin rằng Shackleton sẽ tìm ra cách cứu họ. Niềm tin và hy vọng của những người này tương tự như đức tin của những anh hùng được kiệt kê trong Hêb. 11. Đức tin với “sự xác quyết về những điều mình đang hi vọng, bằng chứng của những điều mình mình chẳng xem thấy” đã giúp họ vượt qua những khó khăn và thử thách nghiệt ngã (Hêb. 11:1).

Khi hướng tầm mắt ra đường chân trời của nan đề, đừng tuyệt vọng. Chúng ta có hy vọng thông qua sự xác quyết niềm tin của mình nơi Chúa Giê-xu, Cứu Chúa của chúng ta.

Lạy Cha, cảm ơn Ngài về lời hứa tha thứ đã được hiện thực hóa bởi Chúa Giê-xu. Nguyện lời hứa đó soi sáng những ngày tối tăm nhất của con.

Niềm hi vọng nơi Chúa Giê-xu tỏa sáng cả trong ngày đen tối nhất của cuộc đời.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày