Đọc: Thi Thiên 103
Hỡi linh hồn ta, hãy chúc tụng Đức Giê-hô-va, Chớ quên các ân huệ của Ngài. C.2
Một vấn đề chúng ta thường gặp phải trong cuộc sống là quá tập chú vào nhu cầu hiện tại mà quên mất những gì mình có. Tôi được nhắc nhở điều này khi ca đoàn trong hội thánh hát bài Thánh Ca rất hay dựa trên Thi Thiên 103. “Hỡi linh hồn ta, hãy chúc tụng Đức Giê-hô-va, chớ quên các ân huệ của Ngài” (c.2). Chúa là Đấng tha thứ, chữa lành, cứu chuộc, chu cấp, thỏa đáp và làm mới (c.4-5). Làm sao có thể quên đi điều đó? Ấy thế mà chúng ta vẫn thường hay quên khi những biến cố trong cuộc sống khiến chúng ta tập trung vào nhu cầu cấp bách, những thất bại liên tiếp, và những hoàn cảnh dường như nằm ngoài tầm kiểm soát.
Tác giả Thi Thiên kêu gọi chúng ta nhớ rằng: “Đức Giê-hô-va đầy lòng thương xót, hay làm ơn,… Ngài không đối đãi với chúng ta theo tội lỗi chúng ta, cũng không báo trả chúng ta theo sự gian ác của chúng ta. Vì các tầng trời cách xa mặt đất bao nhiêu, thì lòng nhân từ của Ngài càng lớn cho người nào kính sợ Ngài bấy nhiêu” (c.8, 10-11).
Trong bước đường đức tin, chúng ta đến với Chúa Giê-xu Christ với sự khiêm nhường vì biết mình không đáng nhận ân huệ. Chúng ta chẳng hề đáng nhận ân sủng cũng cũng như tình yê bao la của Ngài. Chúng nhắc chúng ta nhớ đến tất cả những ân huệ Ngài.
Lạy Cha thiên thượng kính yêu
Xin cho con thấy mọi điều Cha ban
Mắt này xin được mở mang
Tâm con ghi nhớ phước an tuôn tràn.
Yêu là khi Thiên Chúa thành người.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày