Đọc: Công vụ các sứ đồ 17:16-23

Bấy giờ, Phao-lô đang đợi Si-la và Ti-mô-thê tại thành A-thên, ông tức giận khi thấy thành phố đầy dẫy những hình tượng- Công vụ các sứ đồ 17:16

Vợ tôi thích dậy sớm để có thời gian tĩnh lặng đọc Kinh Thánh và cầu nguyện trước khi cả nhà thức giấc. Gần đây khi trên chiếc ghế ưa thích, cô nhìn thấy chiếc ghế sofa bề bộn đồ đạc vì “ai đó” đã ngồi xem bóng đá tối hôm trước. Đống bề bộn đó khiến cô phân tâm, rồi sau đó là bực mình với tôi, phá hỏng bầu không khí ấm cúng. Nhưng rồi cô nảy ra một ý nghĩ, và đến ngồi lên chiếc ghế sofa. Từ đó, cô có thể nhìn qua cửa sổ thấy mặt trời mọc từ Đại Tây Dương. Vẻ đẹp cảnh vật mà Chúa Trời họa nên vào sớm mai khiến cô thay đổi cách nhìn.

Khi cô kể lại chuyện đó cho tôi, cả hai đều nhận ra bài học về buổi sớm mai ấy. Ta không thể kiểm soát những điều ảnh hưởng đến cuộc sống, nhưng chúng ta được lựa chọn. Ta có thể tiếp tục nghiền ngẫm “mớ hỗn độn” đó, hoặc thay đổi cách nhìn. Khi Phao-lô ở A-then, “ông thật sự buồn bực khi thấy thành phố đầy dẫy hình hượng” (Công. 17:16). Nhưng khi thay đổi góc nhìn, ông tận dụng lòng mộ đạo của người dân làm cơ hội để rao truyền về chân Thần, chính là Chúa Giê-xu (c. 22-23).

Khi vợ rời nhà đi làm chính là lúc để “ai đó” thay đổi quan điểm của mình-để Đức Chúa Trời giúp tôi thấy được những hỗn độn của chính mình bằng con mắt của người vợ và của Ngài.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con sự khôn ngoan để thay đổi cách nhìn của chúng con thay vì dây dưa với mớ bòng bong. Xin giúp con nhìn thấy và sửa lại “mớ bòng bong” mà chúng con đã làm với những người khác.

Khôn ngoan là thấy được mọi điều từ góc nhìn của Chúa.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày