Đọc: Ê-phê-sô 4:2-6
Nhẫn nhục, hãy chịu đựng lẫn nhau trong tình yêu thương. Ê-phê-sô 4:2
Khi mạo hiểm ra ngoài vài tuần sau cuộc phẫu thuật vai, tôi rất sợ. Trước đây tôi cứ thoải mái đeo túi treo tay, nhưng cả bác sĩ phẫu thuật lẫn nhà vật lý trị liệu của tôi lúc này đều bảo tôi không đeo nó nữa. Đó là khi tôi thấy câu này của bác sĩ: “Ở giai đoạn này, túi treo tay không được khuyến khích trừ một dấu hiệu tổn thương thấy được trong một môi trường không thể kiểm soát.”
À, chính thế! Tôi sợ có người nào đó hồ hởi đến ôm chặt lấy tôi hay một người bạn không biết tôi bị đau có thể vô tình va vào tôi. Tôi đang nấp sau chiếc túi treo mỏng màu xanh vì tôi sợ bị đau.
Việc để cho bản thân dễ tổn thương có thể rất đáng sợ. Chúng ta muốn được yêu thương và được chấp nhận là chính mình, nhưng chúng ta sợ nếu mọi người thực sự biết chúng ta, họ sẽ từ chối chúng ta và chúng ta có thể bị tổn thương. Sẽ ra sao nếu họ nhận ra chúng ta không đủ thông minh… không đủ tử tế… không đủ tốt?
Nhưng là thành viên trong gia đình của Chúa, chúng ta có trách nhiệm giúp nhau lớn lên trong đức tin. Chúng ta được bảo “khích lệ nhau”, “xây dựng nhau” (I Tês. 5:11) và “nhẫn nhục, hãy chịu đựng lẫn nhau trong tình yêu thương” (Êph. 4:2).
Khi chúng ta thành thật và dễ tổn thương với các tín hữu khác, chúng ta có thể khám phá ra chúng ta có những tranh chiến giống nhau nhằm chống lại cám dỗ hoặc cùng nhau học cách sống vâng phục. Nhưng trên hết, chúng ta sẽ chia sẻ món quà ân điển tuyệt vời của Chúa trong đời sống mình.
Lạy Đức Giê-hô-va, nhiều lần nỗi sợ bị tổn thương giữ con không thành thật về những tranh chiến của mình. Xin giúp con nhớ Ngài yêu con nhiều ra sao, giúp con nhẫn nhục và yêu thương người khác.
Thành thật về những tranh chiến của mình cho phép chúng ta giúp nhau.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày