Đọc: Thi thiên 91: 9-16

Tôi sẽ nằm và ngủ trong bình an; vì chỉ một mình Ngài làm cho tôi được ở yên ổn –Thi thiên 4:8

Khi tôi còn là một đứa trẻ, gia đình tôi sống ở một ngôi nhà do cha tôi xây dựng trong các đường chắn cây tuyết tùng phía tây của Dallas, Texas. Nhà chúng tôi có một khu vực nhỏ trong nhà bếp để cho cho các thành viên trong gia đình tụ họp ăn uống, hai phòng ngủ và một phòng lớn cùng với một lò sưởi bằng đá lớn nơi mà chúng tôi đốt cháy hai thân gỗ tuyết tùng dài. Lò sưởi đó là trung tâm ấm áp của gia đình chúng tôi.

Có năm người trong gia đình của chúng tôi: cha mẹ tôi, chị tôi, anh em họ tôi và tôi. Vì chúng tôi chỉ có hai phòng ngủ nên quanh năm tôi ngủ trên hiên nhà cùng với một tấm màn chắn những tấm vải rơi trên sàn. Mùa hè thì thú vị; mùa đông thì lạnh. Tôi nhớ sự rạng ngời từ sự ấm áp của phòng khách vào hiên nhà, nhón chân trên ván sàn sương bao phủ bằng đôi chân trần của tôi, nhảy lên giường và rúc dưới một ngọn núi lớn bằng tấm chăn. Sau đó, khi mưa đá, tuyết quất vào nhà của chúng tôi và gió hú lên qua mái hiên như một bầy sói, tôi xích lại gần xuống trong phần hiên còn lại có mái che. “Ấm áp và thoải mái” mẹ tôi nói. Tôi nghi ngờ rằng bất kỳ đứa trẻ bao giờ cảm thấy rất ấm áp và an toàn. Bây giờ tôi biết sự an toàn lớn nhất trong tất cả, đó là: Đức Chúa Trời. Tôi có thể “nằm xuống và ngủ trong bình an” (Thi Thiên 4:8), biết rằng Ngài là nơi trú ẩn của tôi từ các cơn bão cay độc của cuộc sống. Bao bọc trong sự ấm áp của tình yêu của Ngài, tôi đủ ấm áp và thoải mái.

Dựa nương, nương dựa nơi Ngài
An toàn khỏi mọi họa tai trong đời
Dựa nuơng, nương dựa không thôi
Nơi tay của Đấng Đời Đời, Toàn Năng—Hoffman

Không ai có được an toàn hơn so với những người đang ở trong Đức Chúa Trời.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày