Đọc: Ma-thi-ơ 21:1-11

Khi Ngài [Chúa Giê-xu] vào Giê-ru-sa-lem, cả thành đều xôn xao, nói rằng: “Người nầy là ai?” Ma-thi-ơ 21:10

Đôi khi, có những người thấy bị xúc phạm vì không được đối xử tôn kính như họ nghĩ mình đáng được nhận. “Biết tôi là ai không?” Họ căm phẫn. Nhưng cũng có câu: “Nếu bạn cần phải nói với người khác mình là ai, thì có lẽ bạn không thật sự là người như bạn tưởng.” Thái độ đối lập với sự cao ngạo và tự cho mình quan trọng được thấy trong Chúa Giê-xu, ngay cả khi sự sống trên đất của Ngài gần kết thúc.

Chúa Giê-xu tiến vào thành Giê-ru-sa-lem trong tiếng reo hò ca ngợi (Mat. 21:7-9). Khi người dân ở khắp thành phố hỏi: “Người này là ai?”, đám đông trả lời: “Ấy là Đấng tiên tri Jêsus ở Na-xa-rét, thuộc miền Ga-li-lê” (c.10-11). Chúa không đến để đòi đặc quyền, nhưng Ngài đến trong sự khiêm nhường để phó chính sự sống mình thuận phục ý muốn Chúa Cha.

Những lời nói và việc làm của Chúa Giê-xu đáng để Ngài được tôn trọng. Khác với những bậc cầm quyền khác, Chúa không yêu cầu người khác tôn trọng Ngài. Những giờ phút khổ nạn nhất của Chúa có vẻ là thời điểm cùng cực nhất của sự yếu đuối và thất bại. Nhưng, sức mạnh của bản thể và sứ mạng đã giúp Chúa vượt qua những giờ khắc đen tối nhất khi Ngài chết cho tội lỗi của chúng ta để chúng ta có thể sống trong tình yêu Ngài.

Chúa xứng đáng để chúng ta dâng đời sống và sự tận hiến cho Ngài hôm nay. Chúng ta có nhận ra Chúa là ai không?

Lại Chúa, con kinh ngạc về sự khiêm nhường, sức mạnh và tình yêu của Ngài. Và con bối rối về những khao khát của mình về vị thế của bản thân. Nguyện việc nhận biết Ngài sẽ biến đổi mỗi động cơ vị kỷ trong tấm lòng của con trở thành sự khao khát để sống như Ngài đã sống trong thế giới này.

Một khi bạn đã gặp Chúa Giê-xu, bạn sẽ không bao giờ như trước nữa. – Oswald Chambers

* Trích Lời Sống Hằng Ngày