Đọc: Ê-phê-sô 2: 13-19

Vì Ngài là sự bình an của chúng ta, Ngài đã kết hợp hai nhóm thành một, phá đổ bức tường ngăn cách vốn gây thù địch. —Ê-phê-sô 2:14

Vào đêm Giáng sinh năm 1914 trong Chiến tranh thế giới lần thứ nhất, Mặt trận phía Tây trải dài 30 dặm đều im tiếng súng. Các binh sỹ chăm chú quan sát từ chiến hào trong khi một số khác trồi lên khỏi hào để sửa chữa công sự của họ và chôn cất những binh sỹ đã chết. Khi màn đêm buông xuống, một số quân Đức trang trí đèn và hát những bài hát mừng Giáng sinh. Những người lính bên quân đội Anh cũng hoan hô và chúc mừng Giáng sinh.

Ngày hôm sau, quân đội Đức, Pháp và Anh gặp mặt bắt tay nhau giữa hai chiến hào, chia sẻ lương thực và trao đổi quà tặng với nhau. Đó là một khoảng nghỉ ngắn ngủi khỏi chiến tranh và nó sẽ sớm kết thúc khi các khẩu pháo binh và máy gầm lên một lần nữa. Nhưng không một ai đã trải nghiệm qua “hưu chiến đêm Giáng Sinh” lại có thể quên được cảm giác về nó và cách nó giục lòng họ khát khao về một hòa bình lâu dài.

Trong lời tiên tri của Ê-sai về Đấng Mê-si-a, chúng ta đọc thấy: “Danh Ngài là Đấng Kỳ Diệu, Đấng Cố Vấn, Đức Chúa Trời Quyền Năng, Cha Đời Đời, Chúa Bình An” (Ê-sai 9:5). Bởi sự chết của Ngài trên thập tự giá, Chúa Giê-xu đã bỏ đi “vùng đất giữa hai chiến hào” giữa chúng ta và Đức Chúa Trời.“Vì Ngài là sự bình an của chúng ta” (Ê-phê-sô 2:14).

Trong Chúa Jêsus chúng ta có thể tìm thấy sự bình an lâu dài với Đức Chúa Trời và sự hòa hợp với nhau. Đây là thông điệp làm thay đổi cuộc sống của Giáng Sinh!

Kìa thiên binh cùng vang tiếng hát
Chúc Thánh đế mới sinh trên đất
Bình an ân trạch ban khắp cả
Chúa và người đôi bên thuận hòa (Thánh Ca “Kìa thiên binh cùng nhau trổi hát”)

Chỉ trong Đấng Christ chúng ta mới nhận biết sự bình an thực sự.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày