Đọc: Ê-sai 66:5-13

Ta sẽ an ủi các con, như người mẹ an ủi con mình vậy. c.13

Tôi ngồi cạnh giường con gái mình trong phòng hồi sức sau khi cháu trải qua phẫu thuật. Khi mắt cháu hé mở, cháu thấy khó chịu và bắt đầu khóc. Tôi cố trấn an con bằng cách vuốt cánh tay con nhưng cháu chỉ thêm khó chịu. Với sự giúp đỡ của y tá, tôi chuyển cháu khỏi giường và đặt vào lòng mình. Tôi gạt nước mắt trên má con và nhắc con rằng rồi con sẽ khỏe hơn.

Qua tiên tri Ê-sai, Đức Chúa Trời phán với dân Y-sơ-ra-ên rằng: “Ta sẽ an ủi các con, như người mẹ an ủi con mình vậy” (Ê-sai 66:13). Đức Chúa Trời hứa ban bình an cho con cái Ngài và bồng ẵm họ y như một người mẹ ẵm con bên mình. Lời phán dịu dàng này dành cho những người có lòng tôn kính Đức Chúa Trời- những người “nghe lời phán của Đức Giê-hô-va mà run” (c.5).

Năng lực và ước muốn an ủi con cái mình của Đức Chúa Trời xuất hiện lần nữa trong thư sứ đồ Phao-lô viết cho tín hữu thành Cô-rinh-tô. Sứ đồ Phao-lô nói rằng Đức Giê-hô-va là Đấng “an ủi chúng ta trong mọi hoạn nạn” (2 Cô. 1:3-4). Đức Chúa Trời dịu dàng và cảm thông với chúng ta trong cơn hoạn nạn. Rồi một ngày mọi đau khổ sẽ chấm dứt. Nước mắt chúng ta sẽ được lau ráo mãi mãi và chúng ta sẽ được bình an trong cánh tay của Đức Chúa Trời đời đời (Khải. 21:4). Cho đến khi đó, chúng ta có thể nương cậy vào tình yêu của Đức Chúa Trời để an ủi chúng ta khi gặp sầu khổ.

Lạy Chúa, xin giúp con nhớ rằng không gì có thể chia cách con khỏi tình yêu của Ngài. Xin hãy giữ con trong sự chăm sóc của Ngài qua quyền năng của Đức Thánh Linh.

Đức Chúa Trời an ủi con cái Ngài.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày