Đọc: 1 Cô-rinh-tô 13
Dù tôi được ơn nói tiên tri và biết hết các sự mầu nhiệm cùng mọi tri thức; dù tôi có tất cả đức tin đến nỗi dời núi được, nhưng không có tình yêu thương thì tôi chẳng ra gì. (câu 2)
Hôm nay tôi nghe được những lời buồn nhất. Hai tín hữu thảo luận vấn đề mà họ bất đồng quan điểm. Người lớn hơn có vẻ tự mãn khi sử dụng Kinh Thánh như một vũ khí, băm bổ vào những điều anh cho là sai trái trong cuộc đời người kia. Còn anh bạn trẻ dường như chán ngán với bài thuyết giáo, chán ngán với người đối diện, và nản lòng.
Khi cuộc trao đổi gần kết thúc, người lớn tuổi hơn chỉ trích phản ứng thờ ơ rõ rệt của người còn lại. “Cậu từng hăm hở lắm mà,” anh gằn gọc. “Tôi không biết cậu muốn gì nữa.” “Anh đã bỏ lỡ cơ hội để yêu thương tôi”, người trẻ hơn trả lời, “Suốt thời gian quen biết nhau, dường như điều quan trọng nhất với anh là chỉ ra những điều mà anh nghĩ là sai trái ở nơi tôi. Tôi muốn gì ư? Tôi muốn nhìn thấy Chúa Giê-xu ở trong anh và thông qua anh.”
Nếu điều này được nói cho tôi, tôi thầm nghĩ, hẳn tôi đã rất choáng váng. Chính khi đó Đức Thánh Linh nhắc tôi rằng có những người mà tôi đã bỏ lỡ cơ hội để yêu thương họ. Và tôi biết rằng cũng có những người không thể nhìn thấy Chúa Giê-xu ở trong tôi.
Sứ đồ Phao-lô nói rằng tình yêu thương phải là động lực nền tảng trong bất cứ điều gì và trong mọi điều chúng ta làm (1 Cô. 13:1-4). Đừng bỏ lỡ cơ hội kế tiếp để bày tỏ tình yêu thương.
Hôm nay hãy cầu xin Thánh Linh chỉ cho bạn người mà bạn đã bỏ lỡ cơ hội để yêu thương. Tiếp đến hãy xin Ngài ban cho bạn một cơ hội khác. Hãy bắt đầu cuộc đối thoại với những từ này: “Tôi xin lỗi…”
Tình yêu thương luôn luôn đánh bại mọi lời thuyết giáo.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày