Đọc: Giê-rê-mi 42:1-12

Đức Giê-hô-va là ánh sáng và là sự cứu rỗi tôi, tôi sẽ sợ ai? Thi Thiên 27:1

Có ai đó đang theo dõi tôi. Trong hành lang tối đen, tôi rẽ vào góc khuất để chạy lên cầu thang và sợ hãi bởi điều mình thấy và chết lặng cả người. Điều đó lại xảy ra một vài ngày sau đó. Tôi đi vòng ra phía sau một quán cà phê yêu thích thì thấy dáng của một người cao lớn tiến về phía tôi. Tuy nhiên, cả hai sự việc bất ngờ đều kết thúc bằng một nụ cười. Tôi đã sợ hãi bởi cái bóng của chính mình.

Tiên tri Giê-rê-mi nói về sự khác biệt giữa nỗi sợ có thật và nỗi sợ tưởng tượng. Một nhóm người đàn ông Do Thái ở quê hương ông đã xin ông tìm hiểu xem liệu Đức Chúa Trời muốn họ ở lại Giê-ru-sa-lem hay quay lại Ai Cập cho an toàn bởi vì họ sợ vua Ba-by-lôn (Giê. 42:1-3). Giê-rê-mi bảo họ rằng nếu họ ở lại và tin cậy Đức Chúa Trời thì họ không cần phải sợ (c.10-12).  Nhưng nếu họ trở lại Ai-cập thì vua Ba-by-lôn sẽ tìm họ (c.15-16).

Trong một thế giới hiểm nguy rình rập, Đức Chúa Trời đã ban cho dân Y-sơ-ra-ên lý do để tin cậy Ngài khi ở tại Giê-ru-sa-lem. Ngài đã giải cứu họ ra khỏi Ai-cập. Nhiều thế kỷ sau, Đấng Mết-si-a được trông đợi từ lâu đã chịu chết vì chúng ta để cứu chúng ta khỏi tội lỗi của mình và khỏi nỗi sợ sự chết. Cầu xin Đức Chúa Trời Toàn Năng hôm nay bày tỏ cho chúng ta cách sống trong trong bóng cánh an ninh của Ngài hơn là trong nỗi sợ hãi tối tăm mà chính chúng ta tạo ra.

Hãy tin trong lúc mịt mù Hãy tin khi ánh đèn lu mờ dần Tin khi vực thẳm ở gần Nhìn lên và vững tinh thần trong Cha. —Anon.

Ở dưới bóng cánh che chở của Đức Chúa Trời, những bóng tối nhỏ bé của cuộc đời mất đi vẻ khiếp sợ của chúng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày