Đọc: Giăng 11:14-27

Ta là sự sống lại và sự sống. Người nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết rồi. — Giăng 11:25

Niềm hy vọng về mùa xuân giúp chúng tôi chống chịu mùa đông băng tuyết giá rét tại Michigan. Tháng Năm là lúc hy vọng đó được đền bù. Sự thay đổi thật đáng chú ý. Các cành cây trông không có sự sống ngày 1 tháng Năm biến thành những cành lá xanh mướt vẫy chào vào gần cuối tháng. Mặc dù sự thay đổi từng ngày không đáng kể, nhưng gần cuối tháng cây cối trong sân của tôi đã chuyển từ màu xám sang màu xanh.

Khi sáng tạo, Đức Chúa Trời xây dựng chu kỳ nghỉ ngơi và đổi mới. Sự chết đối với chúng ta lại là sự nghỉ ngơi đối với Chúa. Vì sự nghỉ ngơi là sự chuẩn bị cho sự đổi mới, sự chết cũng là sự chuẩn bị cho sự phục sinh.

Tôi thích ngắm cây cối thức giấc mỗi mùa xuân, vì nó nhắc nhở tôi rằng sự chết chỉ là tình trạng tạm thời và mục đích của nó là để chuẩn bị cho đời sống mới, khởi đầu mới, cho một điều thậm chí còn tốt đẹp hơn. “Nếu hạt lúa mì không rơi xuống đất và chết đi, nó vẫn chỉ là một hạt thôi; nhưng nếu chết đi, nó được kết quả nhiều” (Giăng 12:24).

Trong khi phấn hoa là mối phiền toái vào mùa xuân khi nó bao phủ đồ đạc của tôi và khiến mọi người hắt hơi, nó nhắc nhở tôi rằng Chúa đang giữ cho mọi vật sống động. Sau nỗi đau của sự chết, Chúa hứa ban sự phục sinh huy hoàng cho những ai tin Con Ngài.

Hãy đọc những câu Kinh Thánh đầy khích lệ nhắc nhở chúng ta về niềm hy vọng phục sinh: I Cô-rinh-tô 15:35-58.

Mỗi chiếc lá mới vào mùa xuân là sự nhắc nhở về lời hứa phục sinh dành cho chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày