Đọc: Phi-líp 3:12-16

Nhưng tôi cứ làm một điều: quên đi những gì ở đằng sau, vươn tới những gì ở đằng trước. — Phi-líp 3:14

Tôi thích Reepicheep, chú chuột biết nói can đảm trong loạt truyện Biên niên sử Narnia của C. S. Lewis. Quyết tâm đến “phương Đông xa vời” gặp sư tử vĩ đại Aslan [biểu tượng của Đấng Christ], Reepicheep trình bày giải pháp của mình: “Nếu có điều kiện tôi sẽ đi về hướng đông trên con tàu Hướng tới Bình minh. Khi bị nó bỏ rơi tôi sẽ tự chèo về hướng mặt trời mọc trên chiếc thuyền thúng. Nếu thuyền chìm, tôi sẽ tự bơi bằng chân. Khi không còn sức để bơi mà vẫn chưa đến được mảnh đất của Aslan, tôi sẽ chìm xuống, mũi hướng về phía mặt trời mọc.”

Phao-lô nói theo cách khác: “Tôi nhắm mục đích mà theo đuổi” (Phil. 3:14). Mục đích của ông là được giống Chúa Giê-xu. Không gì quan trọng hơn. Ông thừa nhận còn phải đi rất xa nhưng sẽ không bỏ cuộc cho đến khi đạt được điều Chúa Giê-xu đã gọi.

Không ai trong chúng ta sống đúng như phải sống, nhưng ta có thể giống vị sứ đồ, nhắm và cầu nguyện cho mục tiêu đó. Như Phao-lô, ta luôn có thể nói: “Tôi chưa đến đích.” Tuy nhiên, dù có yếu đuối, thất bại và mệt mỏi ta phải tiếp tục tiến tới (c. 12). Nhưng mọi sự tuỳ thuộc nơi Chúa. Thiếu Ngài ta không thể làm gì được!

Chúa ở cùng bạn, kêu gọi bạn tiến lên. Hãy tiếp tục chèo!\

Lạy Chúa, xin giúp chúng con học biết rằng chúng con không nhắm mục đích mà theo đuổi bằng nỗ lực riêng mà phải qua lời cầu nguyện và sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Ngoài Ngài, chúng con không làm gì được. Chúng con cầu xin Chúa hành động trong chúng con ngày nay.

Đức Chúa Trời cung ứng năng lực chúng ta cần để bền lòng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày