Đọc: Thi Thiên 56

Trong ngày sợ hãi, con sẽ đặt trọn niềm tin nơi Ngài.

Khi con chúng tôi còn nhỏ, đem chúng đi khám bệnh là một kinh nghiệm thú vị. Phòng chờ đầy những đồ chơi chúng có thể chơi và tạp chí thiếu nhi tôi có thể đọc với chúng. Tới đó thì chưa có chuyện gì. Nhưng ngay khi tôi ẵm chúng lên để vào phòng khám, mọi thứ thay đổi. Đột nhiên sự vui vẻ trở thành nỗi sợ khi y tá đến gần với cây kim trên tay để tiêm thuốc. Cô y tá càng lại gần, chúng càng ôm cổ tôi chặt hơn. Chúng bám lấy tôi để được vỗ về, có lẽ hy vọng tôi sẽ giải thoát cho chúng, nhưng không biết rằng điều này tốt cho chúng.

Đôi khi trong thế giới sa ngã này, chúng ta phải chuyển từ những thời điểm thanh bình, yên ả tới những đau đớn của nan đề. Vào thời điểm đó, câu hỏi là: “Tôi sẽ đáp ứng ra sao?” Chúng ta có thể sợ hãi và tự hỏi tại sao Chúa cho phép điều này xảy đến với mình, hoặc có thể tin cậy rằng giữa những nan đề, Ngài đang làm điều mà đến cuối cùng sẽ là điều tốt nhất, ngay cả khi nó làm chúng ta đau đớn. Chúng ta cần ghi nhớ lời của tác giả thi thiên:
“Trong ngày sợ hãi, con sẽ đặt trọn niềm tin nơi Ngài” (Thi. 56:3).

Tương tự các con tôi, thử thách càng cam go, thì chúng ta càng cần ôm cổ Ngài chặt hơn. Tin cậy Ngài. Tình yêu của Ngài không bao giờ phai nhạt!

Lạy Chúa, Xin hãy mau đến giúp con. Xin dạy con tin cậy Ngài trong những thời điểm lo âu. Xin nhắc con nhớ sự hiện diện của Ngài và lẽ thật rằng Ngài giữ con trong cánh tay yêu thương của Ngài.

Hãy bám víu lấy Cha Thiên Thượng; Ngài là hy vọng duy nhất của chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày