Đọc: Lu-ca 21:1-4

Bà góa nầy rất nghèo túng nhưng đã dâng tất cả những gì bà ấy có để nuôi sống mình. C.4

“Chú bé đánh trống” là một ca khúc Giáng Sinh nổi tiếng được sáng tác năm 1941. Bài hát có tên gốc là “Bài ca Đánh Trống”, dựa trên bài ca truyền thống của Cộng hòa Séc. Mặc dù, câu chuyện Giáng Sinh chép trong Ma-thi-ơ 1-2 và Lu-ca 2 không hề đề cập đến chú bé đánh trống nào, nhưng bài hát lại đi thẳng vào ý nghĩa trọng tâm của sự thờ phượng. Bài hát miêu tả một cậu bé được mời gọi bởi các nhà thông thái đến nơi Chúa Giê-xu hạ sinh. Tuy nhiên, không như các vị thông thái kia, chú bé đánh trống chẳng có quà gì hết nên chú bé tặng Chúa thứ mình đang có. Chú bé chơi trống và nói: “Con sẽ chơi trống thật hay cho Chúa”.

Câu chuyện này trùng lặp với sự thờ phượng mà Chúa Giê-xu từng miêu tả về người đàn bà góa với hai đồng xu, Ngài phán: “Thật, Ta bảo các con, bà góa nghèo nầy đã dâng nhiều hơn tất cả những người khác. Vì mọi người đều lấy của dư mình mà dâng, còn bà góa nầy rất nghèo túng nhưng đã dâng tất cả những gì bà ấy có để nuôi sống mình” (Lu-ca 21: 3-4).

Tất cả những gì cậu bé có là cái trống,còn thứ bà góa nghèo có là hai đồng xu, nhưng Đức Chúa Trời họ thờ phượng coi trọng điều đó. Ngài cũng xem trọng hết thảy những gì ta có và ban tặng hết mọi thứ của Ngài cho chúng ta.

Xin dâng hết thảy cho Jêsus tôi Tình nguyện hiến chính thân thể nầy Luôn yêu mến trông mong nơi Chúa thôi Hằng ngày sống dưới ân điển Ngài. Judson W. Van DeVenter (Thánh Ca 383 – Hiến cả thảy cho Ngài)

Những thứ ít ỏi ta sẽ trở nên rất nhiều khi ta cho đi hết thảy.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày