Đọc: Gióp 40:1-14

“Khi Ta đặt nền trái đất thì con ở đâu?” Gióp 38:4

Khi tôi dọn dẹp nhà mình cho một sự kiện đặc biệt, tôi trở nên chán nản vì nghĩ những vị khách sẽ không chú ý đến cái tôi đã dọn mà chỉ chú ý đến cái tôi không dọn thôi. Điều này gợi nhớ đến một câu hỏi về triết học và tâm linh bao quát hơn: Tại sao con người lại nhanh chóng thấy điều sai hơn là thấy điều đúng? Chúng ta hầu như nhớ đến sự thô lỗ nhiều hơn là lòng tốt. Tội lỗi dường như dễ được chú ý hơn là những hành động rộng lượng. Và thiên tai thu hút sự chú ý của chúng ta nhanh hơn vẻ đẹp sâu sắc quanh mình.

Nhưng rồi tôi nhận ra mình cũng làm như vậy với Chúa. Tôi có xu hướng tập trung vào điều Ngài không làm hơn là điều Ngài làm, vào điều tôi không có hơn là điều tôi có, vào những tình cảnh Ngài chưa giải quyết hơn nhiều tình cảnh Ngài đã giải quyết.

Khi tôi đọc sách Gióp, tôi được nhắc nhở rằng Chúa cũng không thích điều này như tôi vậy. Sau nhiều năm trải qua sự thịnh vượng, Gióp hứng chịu một loạt tai họa. Những điều này bỗng nhiên trở thành tiêu điểm của cuộc đời và những cuộc đối thoại của ông. Cuối cùng, Đức Chúa Trời can thiệp và hỏi Gióp một số câu hỏi khó, nhắc ông về sự tể trị của Ngài và về mọi thứ mà Gióp không hề biết và chưa từng thấy (Gióp 38-40).

Bất cứ khi nào tôi bắt đầu tập trung vào điều tiêu cực, tôi hy vọng rằng mình nhớ dừng lại, xem xét cuộc đời của Gióp và chú ý mọi điều kỳ diệu Đức Chúa Trời đã làm và tiếp tục làm.

Hãy nghĩ đến việc giữ một bản ghi chép “những lời cảm ơn”. Mỗi ngày hãy viết ra một điều Chúa đã làm cho bạn.

Khi bạn nghĩ đến tất cả những điều tốt lành, hãy tạ ơn Đức Chúa Trời.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày