Đọc: 2 Cô-rinh-tô 5:16-21
Khi chúng ta là kẻ thù nghịch mà nhờ sự chết của Con Ngài, chúng ta còn được hòa giải với Đức Chúa Trời. Rô-ma 5:10
Khi tiến sĩ Martin Luther King Jr. giảng vào sáng chủ nhật nọ năm 1957, ông tranh chiến với cám dỗ trả đũa xã hội đắm mình trong chủ nghĩa phân biệt chủng tộc.
“Chúng ta yêu kẻ thù mình bằng cách nào?” ông hỏi Hội Thánh Báp-tít Dexter Avenue ở Montgomery, Alabama. “Hãy bắt đầu với chính mình. Khi cơ hội đánh lại kẻ thù đến, đó là thời điểm bạn không được làm điều đó.”
Trích dẫn lời Chúa Giê-xu, tiến sĩ King nói: “Hãy thương yêu kẻ thù nghịch và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các con… để các con được trở nên con của Cha các con ở trên trời” (Mat. 5:44-45).
Khi nghĩ về những người làm hại mình, chúng ta cần khôn ngoan để nhớ lại địa vị ngày xưa của mình, vốn là kẻ thù của Đức Chúa Trời (xem Rô. 5:10). Nhưng “[Đức Chúa Trời] đã cho chúng ta được hòa giải với Ngài qua Đấng Christ, và giao cho chúng tôi chức vụ hòa giải” (2 Côr 5:18). Giờ chúng ta có nghĩa vụ thánh. “[Ngài] đã ủy thác cho chúng tôi sứ điệp hòa giải” (c.19). Chúng ta phải sống theo thông điệp đó trong thế gian.
Căng thẳng sắc tộc và chính trị không phải điều mới mẻ. Nhưng trách nhiệm của Hội Thánh không bao giờ được ươm mầm cho sự phân rẽ. Chúng ta không nên tấn công những người không đồng tình hay khác quan điểm, thậm chí là những ai tìm cách hủy hoại chúng ta. Việc của chúng ta là “chức vụ giảng hòa” theo tấm lòng tôi tớ vô vị kỷ của Chúa Giê-xu.
Trong Giê-xu chẳng còn phương
Đông Tây Nam Bắc hiệp thương trong Ngài
Thông công với Chúa còn hoài
Hiệp chung ta sẽ không ngoài ý Cha.
Thù hận phá hủy kẻ thù hận lẫn người bị thù hận. Martin Luther King Jr.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày