Đọc: Giăng 17:20-26

Hãy chịu đựng lẫn nhau trong tình yêu thương. Cố gắng duy trì sự hiệp nhất của Thánh Linh bằng sợi dây hòa bình.- Ê-phê-sô 4:2-3

Cách Trái Đất 200 dặm, Chris Hadfield là phi hành gia và chỉ huy Trạm Không Gian Quốc Tế người Ca-na-đa cùng tham gia vào bài hát của một nhóm sinh viên tại một phòng thu ở mặt đất. Họ cùng nhau trình bày bài “Có ai đó đang hát phải không?” do Hadfield và Ed Robertson đồng sáng tác.

Có một câu khiến tôi chú ý “Bạn không thể tạo ra ranh giới từ trên này”. Dù con người vẽ ra nhiều ranh giới để tách mình khỏi người khác-quốc gia, chủng tộc, tư tưởng–bài hát nhắc rằng Chúa không nhìn thấy sự khác biệt này. Điều quan trọng đối với Chúa là chúng ta yêu Ngài và yêu người khác (Mác 12:30-31).

Là người cha yêu thương, Chúa muốn gia đình Ngài hiệp một. Chúng ta không thể hoàn thành những gì Chúa giao cho từ chối hòa thuận với người khác. Trong lời cầu nguyện khẩn thiết nhất của Chúa vào đêm trước khi chịu đóng đinh, Ngài cầu xin Đức Chúa Trời hãy kết hiệp các môn đồ “Để tất cả đều trở nên như một, như Cha ở trong Con và Con trong Cha để họ cũng ở trong Chúng Ta” (Giăng 17:21).

Việc ca hát minh họa sự hiệp nhất khi chúng ta đồng thuận về ca từ, hợp âm và giai điệu. Việc ca hát cũng có thể thúc đẩy sự hiệp nhất khi nó kết nối chúng ta lại trong sự bình an, công bố quyền năng của Chúa qua sự ngợi khen và bày tỏ vinh quang Ngài cho trần gian.

Ngàn muôn môi lưỡi tụng ca

Ngợi danh Đấng chuộc cứu ta đời đời

Ngợi Danh vinh hiển từ trời

Vương quyền đắc thắng, không vơi ơn hồng. —Wesley

Việc ca ngợi Chúa không bao giờ là lỗi thời.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày