Đọc: Thi Thiên 25:4-11
Xem đâu là đường ngay nẻo chính và đi con đường ấy, hãy tìm nơi an nghỉ cho linh hồn mình. Giê-rê-mi 6:16
Một người bạn câu cá kể cho tôi nghe về cái hồ nằm ở sườn Bắc của dãy Jughandle, bang Idaho. Có lời đồn rằng ở đó có loài cá hồi rất lớn. Bạn tôi lấy bút chì và mẩu giấy ăn để vẽ cho tôi tấm bản đồ. Vài tuần sau, tôi đổ xăng cho chiếc xe và bắt đầu lên đường theo sự chỉ dẫn của anh ấy.
Bản đồ dẫn tới con đường tồi tệ nhất tôi từng lái. Đó là con đường mòn nhấp nhô xuyên qua cánh rừng. Xói lở, cây đổ, những vết lún sâu, các hòn đá lớn hành hạ xương sống tôi và làm cong khung gầm của chiếc xe. Phải mất nửa buổi sáng mới đến được đích, và khi đến nơi tôi tự hỏi: “Tại sao một người bạn lại có thể dẫn tôi đi một con đường như thế?”. Nhưng hồ nước thật sự rất đẹp và cá ở đây cực kỳ lớn và háu chiến! Bạn tôi đã chỉ đúng đường–nhưng tôi phải tự lựa chọn và kiên nhẫn chịu đựng thì mới có được trải nghiệm ở phút cuối.
Kinh Thánh chép: “Tất cả đường lối của Đức Giê-hô-va đều là nhân từ và chân thật cho kẻ nào gìn giữ giao ước và chứng cớ của Ngài.” (Thi. 25:10). Một vài con đường Chúa dành cho chúng ta rất gồ ghề và gian nan, một số khác thì nhạt nhẽo và buồn chán, nhưng tất cả đều được lấp đầy bởi tình yêu và sự thành tín của Ngài. Khi chúng ta đến được cuối hành trình và biết điều sẽ biết, chúng ta sẽ nói rằng: “Đường lối của Chúa là tốt nhất cho tôi.”
Lạy Cha, chúng con không nhìn thấy phía cuối đoạn đường, nhưng Ngài nhìn thấy. Chúng con phó thác cho Ngài điều chúng con không thể nhìn thấy. Chúng con biết rằng Ngài đang đem chúng con qua khỏi điều đó.
Chặng đường của chúng ta có thể gặp trở ngại, nhưng Chúa sẽ dẫn dắt chúng ta.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày