Đọc: I Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-28

Cầu nguyện không thôi. — I Tê-sa-lô-ni-ca 5:17

Bạn có tranh chiến để giữ đời sống cầu nguyện kiên định không? Nhiều người cũng vậy. Chúng ta biết sự cầu nguyện là quan trọng, nhưng nó cũng có thể hết sức khó khăn. Chúng ta có những giờ phút thông công sâu nhiệm với Chúa và rồi có những lúc cảm thấy như chỉ đang làm cho có lệ. Vì sao chúng ta lại tranh chiến như vậy trong sự cầu nguyện?

Đời sống đức tin là cuộc chạy đua đường trường. Những thăng trầm và ổn định trong đời sống cầu nguyện là sự phản ánh cuộc đua này. Giống như trong cuộc đua cần phải chạy liên tục, thì chúng ta cũng phải cầu nguyện liên tục. Điểm mấu chốt là: Đừng bỏ cuộc!

Đó cũng là lời khích lệ của Chúa. Sứ đồ Phao-lô nói hãy “cầu nguyện không thôi” (I Tê. 5:17), “bền lòng mà cầu nguyện” (Rô. 12:12) và “thành tâm cầu nguyện” (Côl. 4:2). Tất cả những lời này nói đến việc giữ sự cầu nguyện kiên định và liên tục.

Vì Đức Chúa Trời, Cha Thiên Thượng của chúng ta là một bản thể, ta có thể phát triển thì giờ thông công gần gũi với Ngài như với các mối quan hệ con người gần gũi khác. A. W. Tozer viết rằng khi học cách cầu nguyện, đời sống cầu nguyện của chúng ta có thể tăng trưởng “từ cuộc gặp gỡ ban đầu xã giao nhất đến mối thông công đầy đủ và mật thiết nhất mà linh hồn con người có thể.” Đó là điều chúng ta thực sự muốn—mối thông công sâu nhiệm với Chúa. Điều này có được khi chúng ta liên tục cầu nguyện.

Lạy Cha kính yêu, chúng con thường tranh chiến để có thì giờ cùng Ngài. Xin giúp chúng con dành thời gian, cảm biết sự tốt lành và sự hiện diện của Ngài.

Chẳng ngày nào chúng ta không cần cầu nguyện.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày