Đọc: Gia-cơ 3:2-10
Lời nói của anh em phải luôn có ân hậu, và nêm thêm muối. Cô-lô-se 4:6
Ở quê tôi ở Bắc Ghana, các trận hỏa hoạn do cháy các bụi rậm thường xuất hiện vào mùa khô từ tháng Mười Hai đến tháng Ba. Tôi đã chứng kiến nhiều mẫu đất ruộng bùng cháy khi gió mang theo những tàn lửa nhỏ xíu từ những lò sưởi và mẩu thuộc lá bất cẩn vứt dọc đường. Những bãi cỏ khô mục chỉ cần một mồi lửa nhỏ để bùng lên một trận cháy dữ dội.
Đây là cách Gia-cơ mô tả cái lưỡi, ông gọi nó là “thế giới của tội ác, làm ô uế toàn thân, đốt cháy cả cuộc đời, và chính nó cũng bị lửa địa ngục đốt cháy” (Gia. 3:6). Một lời nói sai hay nói xấu sau lưng, một lời đồn thổi ác ý, rồi thì các mối quan hệ bị gãy đổ. “Lời nói bừa bãi khác nào nhát gươm đâm” Châm. 12:18 nói, “nhưng lưỡi người khôn ngoan đem lại sự chữa lành”. Như ngọn lửa vừa có lợi vừa có hại, “Sống chết do nơi quyền của lưỡi” (18:21).
Cuộc trò chuyện phản ánh sự hiện diện và đẹp lòng Đức Chúa Trời cần “luôn có ân hậu” (Col. 4:6). Khi bày tỏ sự bất đồng quan điểm, hãy xin Chúa giúp chúng ta chọn lựa những lời lành mang vinh hiển về cho Ngài.
Lạy Chúa, xin hướng dẫn điều con nói hôm nay. Nguyện những lời con chọn sẽ chúc phước, khích lệ người khác và nâng đỡ họ thay vì gây đổ vỡ cho họ. Nguyện Ngài hài lòng về những điều Ngài sẽ nghe.
Giận dữ có thể khiến chúng ta nghĩ gì nói đó khi mà lẽ ra chúng ta cần nghĩ kỹ trước khi nói.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày