Đọc: Phi-líp 2:1–11
Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự. Phi-líp 2:8
Nhiều người trong chúng ta bị ám ảnh bởi danh tiếng – bởi việc tự trở nên nổi tiếng hoặc bắt chước từng chi tiết trong cuộc đời những người nổi tiếng. (Quyển sách tầm cỡ thế giới hay những chuyến du lịch điện ảnh. Xuất hiện trong chương trình đêm khuya. Hàng triệu người theo dõi trên Twitter.)
Trong một nghiên cứu gần đây ở Mỹ, các nhà nghiên cứu đã xếp hạng tên những người nổi tiếng bằng cách dùng một thuật toán đặc biệt để thăm dò trên Internet. Chúa Giê-xu đã đứng đầu danh sách với tư cách người nổi tiếng nhất trong lịch sử!
Nhưng Chúa Giê-xu không bao giờ quan tâm đến việc nắm giữ địa vị người nổi tiếng. Khi còn tại thế, Ngài không bao giờ tìm kiếm danh tiếng (Mat. 9:30; Giăng 6:15). Dù vậy, Ngài đã trở nên nổi tiếng khi tin tức về Ngài đã nhanh chóng lan rộng khắp vùng Ga-li-lê (Mác 1:28; Lu. 4:37).
Bất cứ nơi nào Chúa Giê-xu đến, đám đông lập tức tập hợp lại. Các phép lạ Ngài làm đã kéo người ta đến với Ngài. Nhưng khi họ cố ép Ngài làm vua, Ngài đã lánh đi một mình (Giăng 6:15). Hiệp nhất trong mục đích với Cha Ngài, Ngài luôn làm theo ý muốn và thời điểm của Cha (4:34; 8:29; 12:23). “Ngài tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự” (Phil. 2:8).
Danh tiếng không bao giờ là mục đích của Chúa Giê-xu. Mục đích của Ngài thật đơn giản. Là Con Đức Chúa Trời, Ngài khiêm nhường, vâng phục, và tự nguyện dâng chính mình làm sinh tế chuộc tội chúng ta.
Chúa ơi! Ngài phải được lừng danh trên tất cả mọi người. Ngài đã được tôn cao và được ban cho danh trên hết mọi danh. Một ngày kia, mọi đầu gối sẽ quỳ và mọi lưỡi sẽ xưng Ngài là Chúa.
Chúa Giê-xu đã đến, không phải để nổi tiếng, mà để khiêm nhường dâng chính mình làm sinh tế chuộc tội chúng ta.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày