Đọc: Gia-cơ 5:13-16

Đừng lo lắng gì cả…mà trình dâng những nhu cầu của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời…sẽ gìn giữ lòng và trí của anh em trong Đấng Christ Giê-xu. Phi-líp 4:6-7

Khi anh Tom, chồng tôi, nhanh chóng được chuyển đến bệnh viện để mổ cấp cứu thì tôi bắt đầu gọi cho các thành viên trong gia đình. Chị gái tôi cùng chồng đến ngay cùng tôi rồi chúng tôi cầu nguyện trong khi chờ đợi. Chị gái Tom nghe thấy giọng lo lắng của tôi trên điện thoại thì nói ngay “Cindy, chị có thể cầu nguyện cùng em không?” Khi ông bà mục sư của chúng tôi đến, ông bà cũng cầu nguyện cho chúng tôi (Gia-cơ 5:13-16).

Oswald Chambers viết “Chúng ta có xu hướng sử dụng lời cầu nguyện là phương cách cuối cùng nhưng Đức Chúa Trời muốn nó là hàng phòng ngự đầu tiên của chúng ta. Chúng ta cầu nguyện khi không thể làm điều gì khác nhưng Đức Chúa Trời muốn chúng ta cầu nguyện trước khi làm bất cứ điều gì khác.”

Căn bản thì cầu nguyện đơn giản là một cuộc trò truyện với Chúa, được nói ra với sự trông đợi rằng Chúa nghe và đáp lời. Cầu nguyện không nên là phương cách cuối cùng. Qua lời Ngài, Đức Chúa Trời khích lệ chúng ta kết ước với Ngài trong sự cầu nguyện (Phil. 4:6). Chúng ta cũng có lời hứa của Ngài là khi “có hai, ba người họp lại” nhân danh Ngài thì Ngài sẽ “ở giữa họ” (Mat. 18:20).

Đối với những người kinh nghiệm được quyền năng của Đấng Toàn Năng, đầu tiên chúng ta sẽ cúi mình để kêu cầu Ngài. Mục sư Andrew Murray Thế kỉ 19 đã nói “Cầu nguyện mở ra con đường cho chính Đức Chúa Trời thi hành công việc của Ngài trong và qua chúng ta”.

Khi tôi đứng trước mặt Ngài
Tại nơi bí mật khẩn nài ơn thiêng
Thì tôi có biết năng quyền
Vô cùng kỳ diệu dành riêng cho mình? —Hallen

Trước hết hãy cầu nguyện!

* Trich Lời Sống Hằng Ngày