Đọc: II Sử ký 21:4-20
Vì Con Người đã đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ. Mác 10:45
Khi một người quản đốc xây đường mất đi trong một vụ tai nạn, tình yêu người đàn ông này dành cho gia đình, đồng nghiệp và cộng đồng của ông để lại một cảm giác mất mát to lớn. Nhà thờ ở quê hương ông không đủ chỗ cho tất cả người đưa tang nên những người tổ chức đã chuyển buổi lễ đến một tòa nhà rộng hơn rất nhiều. Gia đình và bạn bè chật kín cả phòng! Thông điệp thật rõ ràng: Tim đã chạm đến nhiều cuộc đời theo cách riêng của ông. Do đó nhiều người sẽ nhớ lòng tốt, tính hài hước và sự nhiệt thành của ông suốt đời.
Khi từ tang lễ trở về, tôi đã nghĩ về cuộc đời vua Giô-ram. Thật tương phản! Triều đại kinh hoàng ngắn ngủi của ông được tìm thấy trong II Sử ký 21. Để củng cố quyền lực của mình, Giô-ram đã giết các em mình và các thủ lĩnh khác (c. 4). Sau đó ông đã dẫn dắt dân Giu-đa vào sự thờ hình tượng. Kinh Thánh cho biết: “Vua qua đời chẳng ai thương tiếc” (c. 20). Giô-ram nghĩ vũ lực hung tàn sẽ bảo đảm cho di sản của ông. Đúng thế. Ông mãi mãi được nhớ đến trong Kinh Thánh như một người độc ác và một lãnh đạo ích kỷ.
Dù Chúa Giê-xu cũng là một vị vua nhưng Ngài đến thế gian để làm một đầy tớ. Khi Ngài đi khắp nơi làm việc lành, Ngài đã chịu đựng sự căm ghét của những kẻ cầm quyền. Kết quả là, vị Vua-Đầy Tớ này đã phó mạng sống mình.
Hiện nay, Chúa Giê-xu đang sống cùng di sản của mình. Di sản đó gồm những ai hiểu rằng cuộc sống không chỉ cho bản thân mình. Nó là cho Chúa Giê-xu—Đấng muốn giang cánh tay mạnh mẽ, tha thứ ôm lấy bất cứ ai trở về với Ngài.
Lạy Chúa, qua sự chết cũng như sự sống của Ngài, Ngài đã làm theo ý muốn của Cha mình và phục vụ người khác. Theo cách nhỏ bé nào đó, xin hãy giúp chúng con phục vụ người khác bằng cuộc đời mình hôm nay.
Một cuộc đời sống cho Đức Chúa Trời để lại một di sản đời đời.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày