Đọc: I Cô-rinh-tô 10:1–13

Vậy nên, ai tưởng mình đứng hãy giữ kẻo ngã. I Cô-rinh-tô 10:12

Khi Elaine, bạn tôi hồi phục sau một lần bị ngã khá nặng, một nhân viên bệnh viện đã đeo một chiếc vòng tay vàng tươi trên cổ tay cô ấy. Trên đó viết: Dễ ngã. Cụm từ đó có nghĩa là: Hãy trông chừng người này cẩn thận! Cô ấy đi không vững. Hãy giúp cô ấy đi lại.

I Cô-rinh-tô cũng đề cập đến một điều gần giống với việc “dễ ngã” để cảnh báo cho các tín hữu. Nhìn lại gương của tổ phụ mình, Phao-lô nhận thấy con người có bản chất dễ phạm tội. Dân Y-sơ-ra-ên lằm bằm, thờ hình tượng và tà dâm. Chúa không hài lòng với họ và để cho họ kinh nghiệm hậu quả của những việc làm sai trái của họ. Tuy nhiên, Phao-lô nói: “Tất cả những điều này xảy ra cho họ như một bài học, và được ghi chép lại để cảnh báo chúng ta… Vậy nên, ai tưởng mình đứng hãy giữ kẻo ngã”(c.11-12).

Rất dễ để tự lừa dối chính mình rằng chúng ta đã được miễn trừ khỏi một tội lỗi cụ thể nào đó. Ngay cả khi chúng ta đã trải qua điều tồi tệ nhất – thừa nhận tội lỗi, ăn năn và tái cam kết đi theo con đường của Chúa – thì cám dỗ vẫn có thể tiếp tục mời gọi. Chúa ban cho chúng ta khả năng tránh vấp ngã vào con đường cũ. Ngài làm điều đó bằng cách ban cho chúng ta một lối thoát khỏi hành động tội lỗi mà chúng ta đang cân nhắc có làm không. Phần của chúng ta là đáp ứng lại sự giải cứu của Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con thấy lối thoát của Ngài khi con bị cám dỗ. Xin ban cho con sức mạnh để đón nhận sự giúp đỡ của Ngài để con có thể giữ sự trung tín với Ngài. Con biết đây là ý muốn của Ngài dành cho con, và con cảm ơn Ngài vì Ngài đang hành động trong con.

Những phước hạnh lớn lao thường theo sau những cám dỗ ghê gớm.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày